Hóng hớt rớt sọt và tự mắc kẹt trong hốc

Với nắm xôi buổi sáng trên tay, tôi không ngờ mình cũng đang cầm giữ sự ích kỷ kèm những ta bà sai sót bằng việc chỉ kiên nhẫn lắng nghe muôn mặt sự đời diễn ra trước mặt.

Ấy là khi cô bán hàng ngay góc ngã ba hào hứng vào chuyện ông già bé nhỏ sống cùng ngõ dở chứng dở người sao đó nên tự biến mình thành kẻ nhếch nhác, bôi tro trát trấu vợ con: dựa lưng vào đống gạch cũ vỡ, ông dùng vài tấm ván làm mái che và chắn ba phía còn lại, lót nền bằng hộp giấy các tông để dựng lên chỗ nằm nghỉ ban ngày– tại nơi ông sửa vá xe, trên vỉa hè đầu phố chính.

Lâu nay mỗi lần chạy bộ ngang qua rồi từng có dịp chuyện trò xã giao lúc đứng đợi ở bến xe bus đặt sát cạnh điểm sửa vá xe này, thi thoảng tôi cứ đoán ông vô gia cư, thoáng đôi chút thắc mắc và chợt nghĩ rằng thân phận thật tội nghiệp.

Giờ nghe hàng xóm của ông kể mới hay biết, ông vốn là giáo viên Bách khoa nghỉ hưu, vợ cũng về chế độ và các con đều yên bề gia thất, có nghề nghiệp đàng hoàng đảm bảo cuộc sống cả…

Sắc màu hạnh phúc khó ngờ, chẳng phải chuyện thường tình. Đời sống hiện đại tạo đà cho vô số đối nghịch trong nhận thức xuất hiện ngày càng nhiều, và tôi nghĩ, sự bất mãn gây phiền nhiễu í khởi từ cảm giác bất định.

Nhờ tiến bộ công nghệ và truyền thông kỹ thuật số, khoảng cách không- thời gian trở nên bé nhỏ, thu hẹp, giao tiếp mang tính toàn cầu mở rộng thấy rõ, nhân loại trực nhận hiển thị sự gắn bó tất yếu.

Do vậy, thái độ lờ đi người khác, mặc kệ thiên hạ e chừng đa phần phải vì niềm tin rằng phương thức sống của chúng ta là duy nhất; nó phản ánh cộng đồng, nhóm hội, cá nhân ai đó đang ngự trị ở thứ bậc cao của nấc thang duy ngã (solipsism).

Vượt thoát khỏi nỗi ám sợ bị gọi là ‘ích kỷ’, có thể chúng ta sẽ phát hiện thấy chính mình đang trải qua mọi cung đường ngoằn ngòeo của trạng thái không tự kết nối và tôn trọng bản thân (self-disrespecting).

Thực tế, mọi nguồn thông tin chúng ta tự hào tích lũy và sở hữu- suy cho cùng- là sự tự chọn lọc; không còn nghi ngờ gì nữa, kiểu lối ta tự diễn đạt về những gì đã trải qua đích thị tác động sâu xa tới cách ta đang cảm nhận.

Thật đáng suy ngẫm ý tưởng của nhà Kinh tế học đọat giải Nobel Amartya Sen về sự phức tạp của bản sắc, căn tính— khả năng xác định bản thân chúng ta trong những cách thức đa dạng đủ để chúng ta có thể nhận ra những gì mình đang chung đụng mọi thứ với nhiều người khác biệt nhau.

Và với sự giàu có- thậm chí- ứ tràn thông tin, việc tái xác lập trở lại niềm tin và quan điểm trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

… Hôm nay, đại lễ Vesak lần thứ 8 khai diễn bên Thái Lan. Mời đọc các bức thông điệp của ông Tổng thư ký Liên hiệp quốc, bà Tổng giám đốc UNESCO và thiền sư Thích Nhất Hạnh gửi tới…

Theo một hướng dẫn sáng giá để đạt tới trạng thái bình an nội tâm, mỗi chúng ta có thể tự mình huấn luyện bản thân đối phó với nỗi bất hạnh, nghịch cảnh, tai ương thông qua việc thực hành chăm chú với những bất mãn, ưu phiền nho nhỏ xảy đến hàng ngày.

Một lần nữa, xin hãy cẩn trọng và tử tế với tất cả, vì ai hay người bạn sẽ gặp sắp tới không phải đang bị tổn thương.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top