Cuối ngày Tết Đoan Ngọ

mới nhắc tới các món dân dã và sự biếu tặng.

Nhân Tết Đoan Ngọ (Mồng Năm tháng Năm âm lịch)– dù ở ngoài Bắc hay trong Huế– thì nếu để ý kỹ, sẽ thấy rộng ra một đặc điểm chung thú vị: mỗi nền văn hóa, thuộc vùng miền nào đó thực tế đều có một chế độ ăn uống… hạn chế, định mức; chính chúng, trong sự hạn chế, định mức ấy, lại có thể tìm thấy đầy đủ mọi thành phần dinh dưỡng người đời xưa nay đòi hỏi từ 0 tới 100. Và lý do căn bản nên sử dụng sản phẩm địa phương: nó tạo ra mùi vị ngon hẳn.

Cuốn sách với chủ đề mới nhắc tới đã xốn xang được bàn bạc khá rành rẽ trong tiết trời mưa lớn vừa tạnh ngớt. Ba nghĩa vụ bắt buộc liên quan: biếu tặng, đón nhận và đáp trả; cái nguyên tắc có qua có lại mới toại lòng nhau này đích thị là vốn xã hội được tạo dựng dựa vào lòng tin.

Phương thức truyền thông chuyển đổi bước ngoặt: từ ngữ của mồm miệng ai đó sang từ ngữ của con chuột bàn phím; do vậy, cần phải đáp ứng khách hàng, đối tác đầu tiên và trước nhất rồi đào sâu độc đáo nhất những gì đang diễn ra hầu tiếp tục phục vụ hiệu quả hơn sau này nữa, chứ không thể đợi chờ mơ hồ về thời gian giao dịch như trên. Mục tiêu sáng giá của doanh nghiệp xã hội: giàu có nhờ làm tốt.

Tròm trèm nửa năm Tân Mão 2011…

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top