Thinh không một màu nhàn nhạt, minh nhiên nhịp đi của mùa, điểm tâm đơn sơ thấm tủa, mưa rơi dật dờ xuôi trôi…
Bôi xóa lưng chừng thiện ác, vác qua lô lốc những đồi, chồi cây từ đêm nằm đợi, ơi người được mất chiêm bao.
Lao xao, mùa đông phô bày; buồn vui hiện hình thoáng tội, vội vàng tử – sinh luyến láy, cội nguồn chào đón đưa nôi…