Sóc, cú, muốn món cá, và nhu cầu tham vấn tâm lý

Có câu chuyện ví von. Rằng sóc một hôm muốn ăn cá nên tìm đến cú khôn ngoan đặng hy vọng sự bày vẽ sẽ giúp mình được thỏa mãn ước muốn này. Cú nghĩ một hồi rồi bảo sóc giải pháp là chạy vút nhanh lên cây và cứ tưởng tượng mình là chim bói cá.

Sóc tuân theo và cố thực hiện lời khuyên của cú. Thử nhiều lần vẫn không ăn thua chi, sóc càm ràm với cú là lời khuyên ấy vô hiệu quả. Bực bội với lời chỉ trích của sóc, cú đáp đại khái rằng cậu đem tới một vấn đề và ta tin mình đã đưa ra khuyến nghị là một chính sách hữu dụng; phần còn lại là thuộc về chi tiết kỹ thuật mang tính thao tác, vận hành như nào thôi.

Bạn tiêu tốn thời gian, tiền bạc, và năng lượng trong trị liệu; tất cả các nguồn ấy thật đáng giá và khan hiếm. Tại sao bạn làm vậy? Có thể vì muốn được trợ giúp để vượt qua một giai đoạn khủng hoảng trong đời; có thể ở đây nhằm bày tỏ các trở ngại cảm xúc như nỗi niềm trầm uất hoặc âu lo; có thể bạn biết bạn có các mẫu hình cảm xúc đang tác động tới bản thân cùng các mối quan hệ của mình và bạn muốn bẻ gãy chúng; e chừng bạn tham gia trị liệu cốt đặt ra các câu hỏi về mục đích sống, muốn tìm thấy ý nghĩa đời mình.

Mọi người bước vào trị liệu để nói về các vấn đề thuộc thể lý, cảm xúc, và tâm linh. Và muốn trợ giúp để đối phó với các sự kiện nội tâm lẫn ngoại giới. Rất nhiều chuyện khác nhau khiến người ta tìm đến tham vấn tâm lý.

Tại sao bạn coi trọng sự tiến bộ và chuyển biến trong trị liệu? Sau đó thì gì nào? Tôi rất thích được biết cặn kẽ.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top