Chào buổi sáng!

Chào buổi sáng (70): 2012 — năm mình khởi động công việc kinh doanh?

Chào buổi sáng! Bầu Đức đã bắt đầu từ lâu nên giờ ông sắp tiếp tục hái quả ngon lành. Nếu mình vẫn không ngừng nghĩ tới một công việc kinh doanh mới thì năm 2012 này dường như đúng là thời điểm phù hợp. Bởi dùng ngôn ngữ thị trường thì đang có nhiều thuận lợi giấu kín trong khoảnh khắc hiện tại; tỷ dụ, bất động sản hạ nhiệt, hợp đồng thuê nhượng chịu đựng được và tinh thần hợp tác của người chủ đất, tính cạnh tranh yếu hơn, người bán nhà sẵn sàng đưa ra các điều kiện mềm mại và nhiều tùy chọn giá thấp cho việc quảng cáo…

Quan trọng nhất, đó là cảm giác run lên phấn khích khi nghĩ tới chuyện tặc lưỡi trước công việc đáng ghét hay có thể là một vụ kinh doanh nhỏ mắc kẹt, chưa thoát ra nổi ngõ hầu đủ thôi thúc mình thử nghiệm một ý tưởng mới. Rào cản lớn nhất cho sự khởi động công việc kinh doanh của riêng bản thân mình hiếm khi là do nền kinh tế. Hết sức đặc trưng, nó là tiến trình tích tụ lòng dũng cảm và cam kết cần thiết để tạo nên cú lao phóng ngoạn mục.

Tin vui là kết quả nghiên cứu chứng thực, những tay buôn bán giỏi nhất phố Wall luôn sẵn sàng chấp nhận nguy cơ và họ thường hay chạm tới một điểm ngọt ngào của họat động dopaminehormone điều chỉnh các quyết định gồm cả nguy cơ và tưởng thưởng, cho phép chúng ta trải nghiệm cả niềm hân hoan nhận được thứ mình khao khát bấy lâu lẫn năng lực chấp nhận nỗi đau mất tất cả. Vậy đấy, hãy ngẫm nghĩ kỹ xem, cam kết với chính mình về điều không biết rõ, chưa tỏ tường có thể đáng sợ thật song rốt ráo, ta chỉ sống một lần thôi mà…

[10.12.2012]

———————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (69): Mất phương hướng, sai lệch đường

Chào buổi sáng! Ngày đầu tháng Hai, hy vọng thiên hạ sẽ kết thúc kiểu tính đếm Mồng ngầm tự cho phép mình tiếp tục ăn chơi nhảy múa. Đã đến lúc phải lăn tăn, cân nhắc nếu cứ quá cố cố quá kéo dài một khoảng bao la trải dài rộng khắp để du Xuân dây dưa tít mù thêm nữa. Bởi thói quen văn hóa cố hữu xem chừng khiến cộng đồng Việt dần chìm sâu mê mải với sự mù mờ, mất khả năng định hướng đặt để mục tiêu và phát triển bền vững…

Trong ngôn ngữ Kuuh Thaayorre của thổ dân Úc, tịnh chẳng có từ chỉ không gian liên quan nhau (ví dụ, “trái”, “phải”, …) mà họ dùng duy nhất các từ chỉ phương hướng tuyệt đối cốt yếu mà thôi (ví dụ, “Nam”, “Bắc”, …). Đặt ai đó chúng ta đây vào phòng tối và đề nghị anh/ chị ta xác định hướng Nam chẳng hạn, e là người í sẽ bị lạc lối tức thì– đối tượng hầu như thiếu khả năng xác định một hướng độc lập với chính mình (do thường định hướng xung quanh bản thân); trái ngược hẳn, bảo một đứa bé 5 tuổi người Pormpuraawan hướng Đông ở đâu thì nó sẽ định hướng chính xác ngay tắp lự. Với cộng đồng dân cư này, khi chào hỏi “Bác đi đâu đấy?” thì câu đáp ứng thích hợp nhất dễ nương theo như là “Một đoạn đường dài nhắm hướng Tây Nam – Nam”. Như thế, mọi thứ trong đời sống của họ gắn chặt với hiểu biết về quan hệ của nó với điều gì đó khác. Minh họa trên sách báo, hiểu biết về thời gian, nơi chốn họ ở trên thế giới. Và định hướng đó mang ý nghĩa rằng, họ không ngừng nhận ra môi trường bao bọc xung quanh, phương hướng của họ, đường đi của họ.

Xem ra, đây là thứ  ẩn dụ khá hay về “mục đích”, đặc biệt là mục đích nghề nghiệp. “Làm việc” đích thị là điều gì đó tôi làm. Nó là một hành động. Và như hướng trái và phải, nó phụ thuộc toàn bộ vào tôi. Công việc thật cơ bản là những gì tôi đang tiến hành bây giờ, song nó không định hướng hoặc chỉ cho tôi nơi chốn trên thế giới.  Mục đích thì tựa phương hướng cơ bản; nó không phụ thuộc vào tôi, không thay đổi khi tôi thay đổi, là bất di bất dịch– xoay quanh những gì tôi phải tự mình định hướng… Vậy nên, thảng hoặc chúng ta cũng đáng giật thột tự hỏi, mình có đang mất phương hướng, sai lệch đường?

[01.02.2012]

——————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (68): Vấn đề stress của bản thân mình cũng là vấn đề stress của mọi người

Chào buổi sáng! Chúng ta đã nói nhiều năm nay rằng mọi người cần để ý hơn tới các mức độ căng thẳng tinh thần (stress) ở chính họ; cần nhận ra phương thức stress có thể tàn phá sức khỏe mình; và cần quản lý stress ngày càng hiệu quả (nghỉ ngơi ngắn để tránh tác nhân gây stress; tập thể dục; cười; tìm kiếm sự hỗ trợ của xã hội; thiền định).

Trong khi đa phần biết đây là sự thật, đương đầu với nó thì chuyện đổi thay lại không hề dễ dàng chút nào. Chúng ta cần suy nghĩ thật khác biệt về sức khỏe và ốm đau. Hầu hết các trạng thái mãn tính có thể được phòng ngừa nhờ quản lý stress phù hợp hơn và tạo nên những lựa chọn hữu hiệu hơn về dinh dưỡng, họat động, sử dụng rượu bia, thuốc lá, và các chiến lược quản lý stress. Nhờ hiểu biết mối quan hệ giữa stress và bệnh mãn tính, tất cả chúng ta hầu như có thể tiến hành các bước thích hợp ngõ hầu hướng tới những lựa chọn tốt đẹp hơn.

Chắc chắn, chúng ta cần thay đổi lớn hệ thống chăm sóc sức khỏe. Trước lúc đạt đến đó, cần làm tốt nhất những đổi thay nhỏ và thực hành hữu hiệu các chiến lược quản lý stress. Tỷ dụ, nâng cao hiểu biết người hỗ trợ những thay đổi mình muốn tạo ra cho bản thân; tăng cường mức độ họat động, và có sự lựa chọn thực phẩm tốt hơn; đặt để các mong đợi, kỳ vọng thực tế. Nếu nỗ lực không mấy hiệu quả thì cần cân nhắc việc trao đổi với giới chuyên môn– đối tượng có thể giúp mình định hình và gỡ bỏ các chướng ngại đang ngăn cản lối thay đổi mình ước muốn.

[14.01.2012]

—————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (67): Làm sao sống không một chút tồi?

Chào buổi sáng! Cuối năm, lẽ ra hết lăn tăn kể chuyện chay tịnh om góp dịu dàng, không tạo bất kỳ vị tủi thân chua cay lắm mối.

Tri ân lớn lao rồi, ước ao có thể viết được câu thơ dễ thương thiệt hay về em cơm lứt cuốn hút chưa lần nào phản bội; về muối vừng, lạc rang đợi chờ đơm nâng, nuôi dưỡng mình lang thang giữa cõi đời ta bà sớm tối.

Nếu lao vào chủ đề tình yêu ắt sẽ phải tham lam hắt hủi chi chi đây, bởi quá dễ ham muốn ngợi ca blah blah và khó khăn biết bao để thanh thản tránh nói điều tội lỗi; và đố mà chịu đựng nổi, khi tả cái giá trơn dài của sự thủy chung nhóm hội đãi bôi.

[31.12.2011]

—————————————————————————————————

Chào buổi sáng (66): Thoải mái, ở yên khi vật vờ, bất ổn

Chào buổi sáng! Vì cái ác có sẵn trong tâm nên mọi sự hóa ra hết sức trầm tư, trang trọng. Có phải cả cuộc đời đi tìm kiếm hoàn cảnh thoải mái, ổn định cùng những trò chơi tương tự về nỗi niềm ao ước, khát khao trạng thái an toàn, vững chãi; rốt cục, rồi một ngày chợt nhận ra thoải mái quá hàm ý dường như là mình chưa cố gắng đủ chăm chỉ, siêng năng?

Khi mình không thoải mái, ấy đích thị là dấu chỉ mình đang bị đẩy sát tới các ranh giới; rằng mình đang nỗ lực làm điều gì mới mẻ; đang thất bại– một thất bại to đùng; lặng thầm vinh danh nơi chốn mà những hệ hình thuộc địa hạt cá nhân lẫn chuyên môn, nghề nghiệp sắp dần chuyển đổi mang tính kỳ thú đến kinh ngạc.

Trong sự trục trặc thể lý, quan hệ bị tổn thương, nợ nần túng bấn, gia đình ly tán, đường hướng làm ăn gặp nguy cơ rắc rối, v.v… càng khiến phải kiên trì luyện tập thói quen thoải mái, ở yên khi căng thẳng, vật vờ, bất ổn. Bởi thoải mái đồng nghĩa chấp nhận với nguyên trạng. Bất ổn chắc chắn đưa tới khả năng tăng trưởng, lớn lên; nó quả thật đáng lo hãi, đớn đau song chênh vênh, buốt rát không thể kéo dài mãi mãi, còn thành tựu thì đâu chỉ ghi nhớ tạm thời…

[22.12.2011]

——————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (65): Du lịch

Chào buổi sáng! Khả năng cao là làm một chuyến thăm thú Bangkok Vientiane, chẳng thấy chi mới hoặc như kỳ vọng, và rời nơi chốn chẳng thay đổi gì. Tương tự, khi lên vùng cao Đồng Văn (Hà Giang) hoặc Mù Căng Chải (Yên Bái)… Du lịch không phải lúc nào cũng luôn mở rộng tâm trí, song khi nó tiến hành theo cách đã được giả định thì du lịch đúng là hết ý.

Không hề đòi buộc cần xem núi lửa, lặn biển, thám hiểm không gian,… Đôi khi, đích thực gợi mang ta tới với du lịch ý tưởng. Khả năng cao là một cú lái xe bởi những ý tưởng lớn lao của khoa học hay chính trị hoặc công nghệ và chỉ nhìn những gì mình muốn thấy mà thôi. Có vẻ sẽ chẳng có nhiều điểm để lêu bêu lắm đâu. Hết sức mãnh liệt, với một mục đích trong tâm trí.

Duy khi cố gắng thử ý tưởng để đánh giá và thực sự dùng nó thì ta mới hiểu nó được; với nhiều ý tưởng đưa đến chỗ tham quan chưa từng biết trước đó, học hỏi cách thức làm thế nào để thấu cảm với một ý tưởng là điều cốt yếu nhất. Và như thế, lần nữa, sự kiện nhiều người chúng ta du lịch hồi còn trai trẻ rõ ràng phải chịu hàm ơn với bản chất từ những bài học của kẻ lang thang cô độc– ẩn hiện mờ tỏ trong tâm trí– hơn là vô vàn nỗi khó khăn khi về già (rủng rỉnh và thảnh thơi) dắt díu nhau đi du lịch.

[12.12.2011]

————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (64): Nhớ một người chẳng bao giờ nhớ được ai cả

Chào buổi sáng! Con người mang biệt danh HM ấy mất cách đây tròn 3 năm; sự tham gia của ông trong nhiều nghiên cứu đã đem lại bao hiểu biết lớn lao cho chúng ta về chức năng bộ não và trí nhớ.

Bị động kinh sau một tai nạn ngã xe đạp hồi lên 9; năm 1953, HM trải qua cuộc phẫu thuật não thành công, các cơn được chữa lành song ông lại không thể thiết lập các ký ức và kiến thức mới.

Tưởng tượng người trông nom HM từng bảo, “Này ông HM, ông ở đây như một bệnh nhân nghiên cứu. Ông không thể hình thành trí nhớ mới được…” Liệu HM có bằng lòng, ưng thuận tham gia mỗi ngày trong các thực nghiệm khoa học suốt phần đời còn lại của mình không nhỉ?

[03.12.2011]

—————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (63): Thân người khó được, làm người có phước…

Chào buổi sáng! Thân người khó được, làm người có phước… nhất là khi chúng ta đang ở giai đoạn nhân loại may mắn thụ hưởng tiến bộ vượt trội của công nghệ sinh học và cuộc cách mạng trường thọ, khiến khả năng vòng đời lẫn sức khỏe đều kéo dài ra cực kỳ triệt để.

Dĩ nhiên, khoảng thời gian ở trên trần gian mở rộng chỉ đích thực ý nghĩa khi nó đi kèm với chất lượng sống tăng lên, qua trải nghiệm của thế hệ những người trên 100 tuổi. Có điều kiện sống lâu hơn và tận dụng thành  tựu y khoa ngoạn mục, song liệu đây đúng là những Năm tháng Vàng khi cuộc đời chẳng gì lấp đầy đáng giá cả ngoại trừ niềm đau thân xác, nỗi khổ tinh thần hành hạ?

Các nghiên cứu chứng tỏ, chúng ta ngày càng ứng xử kém đạo đức, trái ngược điều mình thích nghĩ… Những câu chuyện tệ hại đây, đó e chừng sẽ tiếp tục quăng ném mình chuyển động vượt trên những ấn tượng phù phiếm; thôi khỏi mơ màng phí phạm, mê ăn tham ngủ vô tư; từ bỏ bám níu, vạ vật cùng những quyến rũ dập vùi, chết chóc; quyết liệt lựa chọn thế độc lập, tương liên hầu phục vụ hữu ích nhất chúng sinh đông đảo… Mừng một ngày bình yên, hòa nhịp an vui với vô thường, biến cải. Lành thay!

[21.11.2011]

—————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (62): Bộ não – tâm trí cởi mở và uyển chuyển

Chào buổi sáng! Không những chỉ trong các ngành khoa học tự nhiên và do tiếp tục chịu ảnh hưởng bởi lối triết lý phân tích phương Tây, người Việt sẽ chứng kiến sự suy yếu dần đi mô hình lý thuyết máy tính của tâm trí cùng vô vàn ẩn dụ về nó– đối xử tâm trí như một cái máy với phần cứng, phần mềm, v.v…

Bộ não – tâm trí không phải cái máy tính, và nhìn nhận nó như thế ắt dẫn tới một lối kết thúc tắt ngấm về mặt lý thuyết. Mô hình máy tính rồi đây sẽ được thay thế bằng một mô hình hữu cơ mà sự hiện thân của bộ não – tâm trí là thành phần thuộc sinh thể hàm chứa toàn bộ, động năng và sống động; thúc đẩy họat động bởi các lực lượng cảm xúc, chứ không chỉ mỗi mặt nhận thức thôi. Nếu mô hình này ngày càng được chấp nhận rộng rãi, chúng ta sẽ thấy sự nhấn mạnh không chỉ vào việc khám phá những bí mật của lĩnh vực ý thức mà cả hiểu biết thấu tỏ hơn nhiều về miền vô thức.

Bao năm qua, lý thuyết đương đại của các ngành khoa học nhân văn đã để mặc thân xác và sinh vật học nằm ngoài chủ đề thảo luận… Nếu quan tâm sâu sắc những ý tưởng diễn tiến ngõ hầu đọc xuyên qua các nguyên tắc– thay vì duy trì trong mỗi lĩnh vực khép kín, với thứ ngôn ngữ bí truyền riêng có không thể chia sẻ với những người khác– chúng ta dễ phát hiện hàng loạt suy tưởng mới (và không nghi ngờ gì, gồm một số suy tưởng cũ nữa) sẽ tạo ra cuộc phiêu lưu vào những năm tới. Sáng tạo luôn dựa cậy ở sự cởi mở và uyển chuyển; vì vậy, mình cần hy vọng mãnh liệt thấy nhiều hơn cả hai thứ ấy trong tương lai.

[07.11.2011]

———————————————————————————————

Chào buổi sáng (61): Duy mỗi một mình ta và hằng hà sa số

Chào buổi sáng! Nhập ngày tháng năm sinh vào, máy tính dân số thế giới cho biết hồi đận ấy, mình là người thứ 3.586.992.619 đang sống trên Trái Đất; kèm theo thông tin rằng, 77.658.402.059 người đã từng sống kể từ khi lịch sử bắt đầu. Dân số Việt Nam trước lúc bài này xuất hiện trên mạng là 88.171.363, mỗi giờ có 168 bé ra đời và 51 kẻ tử vong, mức tăng hàng năm +1,1%, tuổi thọ trung bình 74,3.

Nhớ mang máng nội dung một tấm banderole giăng ngang gần cơ quan Bộ Y tế ở phố Giảng Võ thông báo thế giới chạm ngưỡng 7 tỷ người và kêu gọi chăm lo, quan tâm tới đất nước chúng ta. Giời ạ, cái từ ‘chúng ta‘ nghe sao mà khoanh vùng, phân lập và xác định buồn cười ngây ngô thế, bởi lẽ lấp ló, dính dấp liền ngay đằng sau đó là ‘tôi, bọn nó, họ‘.

Là người đều giống nhau tất, ai cũng ham muốn hạnh phúc và ghét bỏ khổ đau; việc mưu cầu và lảng tránh vui- buồn- giận- sợ âu cũng là kiếp nhân sinh dằng dặc, tưởng chừng thường hằng nên gắng sức bám níu, tham lam và hận thù mà kỳ thực thì đích thị ảo ảnh quyền lực như trong giấc mộng chiêm bao thôi. Lần nữa, những con số nhắc nhở: duy mỗi một mình ta cạnh vô vàn hằng hà sa số. Thân xác bản ngã này nào quan trọng gì, ngoài việc tập trung ưu tiên hướng tới tha nhân và phục vụ chúng sinh hết mực.

[31.10.2011]

——————————————————————————————

Chào buổi sáng (60): Ăn ở sạch sẽ

Chào buổi sáng! Hệ tiêu hóa của loài người đã phát triển trên 2,5 triệu năm chỉ dựa trên mỗi chức năng cơ bản: tối đa hóa sự sống còn. Ngày nay, cho dù tuổi thọ chúng ta nhiều hơn hẳn tổ tiên mình thời trú ngụ vào ra hang động, song đi kèm với vô vàn tiến bộ vượt bậc khó tưởng tượng lại là sự nảy sinh bất ngờ hàng loạt căn bệnh mãn tính và kinh niên nguy hiểm vô cùng.

Đó là lý do cần suy nghĩ, thay đổi và tìm ra chế độ ăn phù hợp; một chế độ ăn theo mùa, đảm bảo dinh dưỡng, tuân thủ tự nhiên và chí ít mang tính chất khéo léo lẫn phù hợp điều kiện sống của bản thân, đặc biệt góp phần vun bồi yếu tố tâm linh. Chuyện ăn uống ngày nay gắn chặt với chuyện sinh họat trong một bối cảnh văn hóa mà nhà ở không còn thuần túy chỉ là nơi che mưa tránh nắng.

Mối liên thuộc tất yếu của mọi sự đòi buộc ăn ở sạch sẽ, ngõ hầu tôn vinh đích thực giá trị tinh thần– thay cho thói quen ca tụng và níu bám tiếp tục xác thân. Làm sao đồ đạc, vật dụng, thức ăn chế biến, bếp núc, giường nằm, v.v… không trở thành nguồn cơn khoe mẽ tối tăm, tôn thờ thực dụng sai trái để rồi khiến người ta đang tâm giết hại những sinh linh bé mọn như con sâu cái kiến– một sự ăn ở nhân danh sạch sẽ thật ngu muội, đọa đầy và bẩn tưởi.

[25.10.2011]

———————————————————————————————–

Chào buổi sáng (59): Ký ức mơ hồ, đáng ngờ?

Chào buổi sáng! Một biến thể trong nếp gấp thuộc vùng trán não giúp giải thích tại sao một số người nhớ những sự kiện hết sức khác biệt so với cách thức chúng thực sự xảy ra, theo một nghiên cứu của đại học Cambridge. Theo đó, ai thiếu hụt biến thể gọi là rãnh bó liên hợp khứu – hải mã (paracingulate sulcus) thì ký ức yếu đi thấy rõ. (Lưu ý, bất luận các kết quả thực nghiệm ra sao, tất cả đối tượng tham gia đều có trí nhớ trên mức trung bình.)

Nhóm nghiên cứu đại học Cambridge phát hiện ra rằng, một nửa dân số bình thường thiếu hụt biến thể giữ vai trò kiểm soát trí nhớ chính xác trên có thể trợ giúp cho câu trả lời tại sao trí nhớ thật hiển nhiên không đáng tin cậy. Các kết quả còn soi tỏ một số bệnh lý như Tâm thần phân liệt, khi người mắc phải nó có những ảo giác hoang dại gián cách hoàn toàn với thực tại. Nghiên cứu cũng đặt dấu hỏi về tác động lớn lao của khoa học thần kinh khi chúng ta dần thấu hiểu nhiều hơn nữa về bộ não; chẳng hạn, liệu các nhân chứng trong vụ án hình sự có buộc phải trải qua chụp cắt lớp MRI?

Đọc giới thiệu nghiên cứu xong, thấy bâng khuâng rất đỗi… Chí ít nó tạo cảm nhận khá mãnh liệt về sự huyền diệu khôn cùng của đời sống, đồng thời tái khẳng định cơ may quý hiếm nên cần biết sử dụng trân quý tháng ngày hơn vì được dịp làm người. Vui thay, lành thay!

[17.10.2011]

——————————————————————————————-

Chào buổi sáng (58): Mùa màng héo hon

Chào buổi sáng! Cơn mưa cần mẫn gột rửa dơ bẩn tồn đọng. Đây là mùa thu quân, thời điểm của gặt hái và gạt bỏ những thừa thãi, dây dưa rơm rạ. Sống ở nơi có các mùa đắp đổi thật cần thiết vì nó liên quan sâu xa tới các thứ mà mình thụ dụng, ngoài việc được thường xuyên chứng kiến những điều huyền diệu của sân vườn lặng thầm biến chuyển. Song, sự lành mạnh cho cả tâm trí lẫn thái độ đã bị coi nhẹ, khinh thường.

Nghịch lý thời đại toàn cầu hóa, chúng ta dễ dàng có mọi thứ vào mọi lúc; ăn đủ món của khắp nơi– đích thực đã tách biệt khỏi mùa màng; thậm chí, việc nhìn thực phẩm mà không thèm chú ý tới nguồn sinh thành chúng trở nên thật tự nhiên như việc cư dân đô thị hiện đại ly khai hoàn toàn– với cả nền văn hóa nông nghiệp và ngay cả chính nền nông nghiệp ấy nữa.

Giống với con người, loài khỉ cũng thích xem TV, đặc biệt mê chương trình xiếc nhào lộn. Và con người gắn bó với cảm thọ (sensation) như loài khỉ bị dính hắc ín vậy. Nỗi khát thèm tham lam (covetousness) khiến ta không bao giờ thỏa mãn với những gì đang có, đòi buộc sự níu bám tăng thêm, càng muốn sở hữu nhiều thứ mà mình nghĩ chúng sẽ mang lại hạnh phúc, và nghiệp quả qua môi trường là phải sống ở nơi mà mùa màng thu hoạch nghèo nàn, những gì có được đều trở nên tệ hại, các nguồn vật chất ngày càng dễ bị phá hủy, mất mát. Bi hài thay, đáng lo thay!

[14.10.2011]

———————————————————————————————

Chào buổi sáng (57): Vùi thân, ẩn mình dưới một thân cây

Chào buổi sáng! Thật là một ý tưởng quá xá lãng mạn và tươi đẹp vô cùng, nhất là tạo cảm giác ấm áp hẳn lên trong ngày mưa bão, khi nghĩ tới loại hình mai táng này: xác thân ta làm cho hạt mầm ươm trong cái bình đựng hài cốt lớn lên thành một cái cây!

Một giải pháp sinh thái dễ thương cho sự quá độ tạm thời trên tiến trình luân hồi tái sanh; trú gửi trong một cái bình có thể bị vi khuẩn làm cho thối rữa í (biodegradable urn)– từ vỏ dừa, bùn đặc, chất cellulose, và chứa sẵn một hạt mầm chuẩn bị nảy sinh sự sống nữa chứ. Tin vui nữa là không đến nỗi bị bó buộc, vì mình có thể lựa chọn loại cây ưa thích muốn trồng.

Những gì còn lại của xác thân bèo bọt giờ đây chợt trở nên giá trị và hữu ích vì góp phần tưới tắm cho cuộc đời hiển hiện dưới hình thức một cái cây xanh màu hy vọng. Không biết bạn đọc thế nào, chứ bản thân tôi nghĩ, việc rũ bỏ mình dưới một gốc cây vẫn tiết kiệm, giản tiện và tuyệt vời so với chuyện nằm tách biệt dưới tấm mộ chí bằng đá lạnh lẽo. May mắn, lành thay!

[05.10.2011]

———————————————————————————————-

Chào buổi sáng (56): ‘Tùy’: thiếu một chữ ‘tùy’

Chào buổi sáng! Nắng đã sáng bừng lên, dự báo Nalgae đang hướng về biển Đông và cơn áp thấp do cơn bão trước đó suy yếu thành cũng đã mất tăm dạng để nhường chỗ cho bầu trời xanh trong.

Tuy thế, cơn cớ ám ảnh chi mà đời sống hiện đại dồi dào, thuận tiện và nhanh chóng thế vẫn cần thêm một cái gì đấy để cảm thấy đủ đầy thứ cốt yếu nhất: yên vui, an lành. Chị em não nề giữa chập chờn giấc mộng lớn lao ngõ hầu mong đợi hôn nhân mãn nguyện; mày râu chen chân chật chội, cố sức lấy lòng, gắng hết mình cạnh tranh trước nguyên lý trêu ngươi ‘phần đông  bạn bè có nhiều bạn bè hơn ta‘; giải thưởng IgNobel vinh danh sự lần lữa (procrastination)– khuyến cáo không nên ưu tiên làm việc quan trọng nhất– càng phơi bày niềm khốn khổ của thiên hạ đương thời; sao chẳng tránh thoát nổi tâm trạng chán chường tuốt tuột, thở dài đúng là chỉ biết thở dài thôi nghe bi hài khôn bút mực nào tả xiết…

Nhờ năng lượng mặt trời kia mà ta ấm áp hơn lên; sự hiện diện của cành mai nọ khiến đêm trăng trở thành bâng khuâng, lung linh hẳn; nhu cầu ăn- mặc- ở- đi lại bình thường thế có cần chi nâng cấp, đòi hỏi tô bồi cho thêm phần sang trọng rồi ra rốt cục phiền muộn, vội vàng, ân hận… ‘Tùy‘: thiếu một thái độ tự nhiên nhi nhiên, sống chết vì người khác cho cuộc đời cùng tháng năm này vốn giản đơn tự tính càng đáng giá vô vàn của cơ may được kiếp làm người.

[02.10.2011]

———————————————————————————————–

Chào buổi sáng (55): Và ngọn bát phong vu hồi thổi mãi…

Chào buổi sáng! Gió mùa thu của đất trời đang trỗi lên thật nhẹ nhàng vào sáng cuối tuần nắng dịu dàng, vô tư trải mình thanh thản. Rồi thì sau những ba đào tạm lắng của cuộc sống phố thị, gói cất lại khao khát lợi quyền giằng xé dữ dằn do cơn gió cách mạng xã hội khai diễn kinh khiếp cùng thái độ tùy ý bất cần trước hấp lực gây nghiện được tinh thần thời đại ồn ào mời chào, cuốn hút, rốt chỉ còn bé nhỏ trơ ra duy mỗi thân này, nơi đây, trong che chở tịch nhiên.

Bạt ngàn dọc ngang được- mất- sướng- khổ- khen- chê- nổi tiếng- vô danh tác oai tác quái, quăng quật hành hạ đại chúng còn hiện diện khắp nơi suốt cõi ta bà. Ngay chính tại chốn ngỡ chừng tột bực thâm nghiêm u mật, kín cổng cao tường, che chắn tứ bề, rào giậu chắc chắn, buông mành khép cửa thường trực, v.v… tất tật mọi biện pháp đóng giữ đều tuyệt khó đảm bảo ngăn chặn hữu hiệu sự xuyên thấu ghê gớm, đầy nét giễu cợt trêu ngươi thấy rõ của ngọn bát phong lẫy lừng muôn đời tưởng chừng vô địch.

Lòng tự dặn lòng kiên trì, cố gắng… Người may mắn thụ hưởng mấy kiếp yên ổn, vững vàng (“một thời kỳ dài tương đương với một chu kỳ sống của vũ trụ, gồm hình thành, kéo dài, hủy hoại và giai đoạn không hiện hữu tiếp sau đó”) mà sao ai ai cũng cứ mải miết lo toan tất bật, hồn xiêu phách tán, giành giật tích cóp, xanh mặt tái da, chân tay rã rời bải hoải. Mình làm mình chịu, nghiệp dĩ đa đoan, tham đắm, dính mắc, trùng điệp trăm vạn lần tơ vương lắm mối nên chi ngọn bát phong vu hồi thổi mãi, cho đến khi thế gian buông chùng, thôi mê lầm chấp ngã mà quyết tâm dứt khoát thoát khỏi vòng sinh tử khổ đau. Nguyện cầu; lành thay!

[24.9.2011]

———————————————————————————————

Chào buổi sáng (54): Yêu thương bản thân như yêu thương tha nhân vậy

Chào buổi sáng! Câu tục ngữ Việt Nam “Thương người như thể thương thân” nhắm ý một chữ ‘nhân’ cao sang to tướng, trong sự so sánh với đối tượng và lấy sự trải nghiệm của chính ta làm đầu. Thực tế thì khởi từ khao khát được yêu thương mà lỗi lầm xảy đến. Hơn nữa, dẫu vẫn biết ‘nhân vô thập toàn’ song le người đời thật khó mở lòng, rộng lượng tha thứ cho bản thân tựa như ao ước, nỗ lực tha thứ cho kẻ khác.

Yêu thương bản thân trước hết, cần am hiểu mối tương tác, kết nối giữa cơ thể và tâm trí mình. Thực nghiệm trên đối tượng bệnh nhân thần kinh cho thấy khi không có khả năng phát hiện những biến đổi trong cơ thể (như nhịp tim tăng lên hoặc bàn tay ướt mồ hôi), họ cũng chẳng thể tạo nên các quyết định hiệu quả. “Với một trò chơi bài đơn giản, họ lại tiến hành rất lung tung lang tang và thua nhiều tiền. Do không thể trải nghiệm những triệu chứng cực kỳ sống động của nỗi sợ, họ khó học hỏi được gì từ lỗi lầm của bản thân“.

Một tình yêu vô điều kiện và chấp nhận bản ngã e là không thể thực hiện toàn mãn nổi khi ta không biết đối xử với bản thân cùng lòng từ bi, tha thứ và khuyến khích như đã thường ưu tiên dành chúng cho bạn bè, người thân và gia đình… Vì thế, ngay cả khi ta không mê dùng sữa chua (yogurt) bất chấp lợi ích nó mang lại– như nghiên cứu vừa nêu chỉ ra– thì thiết nghĩ, chí ít mình cũng nên đừng quá lao tâm khổ tứ, hành hạ dằn vặt và để xác thân hứng chịu bao đớn đau chỉ bởi việc theo đuổi kiếm tìm và mong muốn được yêu hết sức cháy bỏng.

[19.9.2011]

——————————————————————————————————

Chào buổi sáng (53): Quản lý, cầm cương thật nhún nhường

Chào buổi sáng! “Thay đổi là điều duy nhất thường hằng, bất biến” (Change is the only constant); ý tưởng tắm táp trên dòng sông chẳng ngừng trôi của Heraclitus hơn 2500 năm trước giờ tỏ ra đúng đắn hơn bao giờ hết, với bối cảnh toàn cầu hóa và tự do thông tin ngày nay. Thiên hạ chấp nhận các giá trị mới, thị trường xê dịch không ngừng, nhiều công nghệ tân thời trình làng liên tục, và cánh chỉ huy phải duy trì hoặc sẽ bị đào thải…

Theo chuyên gia lãnh đạo Robert S. Kaplan, để cải cách chẳng ngớt doanh nghiệp thì chef cần khao khát phát minh lại con người mình. Thay vì lảng tránh chỉ trích từ người lao động, họ nên ôm choàng nó hầu thích nghi kiểu lãnh đạo của bản thân với những nhu cầu chuyển đổi của đơn vị. Bí quyết quản lý sự đổi thay hiện đại cho thấy, không có tất cả mọi lời đáp, do đó, ưu tiên đầy đủ hơn vào đặt để câu hỏi đúng đắn; các công ty, tổ chức đòi buộc ‘canh lề lại’ khôn thôi nhờ quay về điểm căn bản: tái định hình các mục tiêu cốt yếu, lo sắp xếp cấu trúc nhằm đạt mục tiêu và phân phối tiền bạc lẫn thời gian phù hợp với…

Rõ ràng, quản trị cấp cao mang chứa một bản ngã mạnh mẽ mới chấp nhận toàn bộ phản hồi, xây dựng sự tin tưởng sẽ cho phép phản hồi tích cực và việc loại bỏ phản hồi tệ hại không giết chết tiến trình tương tác… Tất nhiên, tuyệt đối đừng bắt chước giới chức điều hành Việt Nam đăng đàn này nọ cứ quanh đi quẩn lại chừng ấy thứ lý giải chán phèo gây mửa, thích ngứa cổ kéo bè phô diễn hót chơi và luôn thể hiện mình ít có định hướng nhắm tới việc học hỏi.

[15.9.2011]

————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (52): Thẳng thắn, thiệt tình thường thông thoáng, thành tựu

Chào buổi sáng! Một bức ảnh chụp đẹp gợi cảm giác đồ ăn sạch sẽ, chất lượng; một thông báo rõ ràng khơi lên tinh thần biết ơn, ý thức tiết kiệm; một lời bình kèm theo bên dưới chừng mực mà vẫn tha thiết, dễ hiểu và quen thuộc.

Bản thân tôi có chứng kiến chút xíu trải nghiệm tương tự trong thời gian ngắn ghé qua tỉnh Udon Thani. Chúng ta thường dễ buông theo dòng chảy xấu xa, phóng túng cho đến khi những xúc cảm hổ thẹn, tội tình được kích hoạt. Nghiên cứu cho thấy, nếu chẳng có áp lực làm điều đúng thì mọi người chắc sẽ không làm.

Trong những tình huống đánh thức tự ái dân tộc hoặc to mồm xỉ vả thế này, thiển nghĩ, nên biết nhận định sáng suốt: “Khuynh hướng mắc lỗi lầm cũng khiến ta thanh nhã, nhanh trí. Việc giải thoát bản thân khỏi cảm giác ê mặt do đang xử sự sai là bước đầu tiên khiến mình trở nên thông minh hơn. Cảm thấy quê độ, tủi nhục vì những sai sót, khuyết điểm không phải là thứ phó sản trong mọi điều tồi tệ nhất thuộc về con người; kỳ thực trái hẳn, chúng là đồ phó sản tốt đẹp nhất của nhân loại. Ta không bị gặp chuyện sai trái vì ta đồng phục, lười biếng, ngớ ngẩn và tai hại. Ta mắc phải điều lệch lạc vì ta nhận được điều đúng đắn…

[07.9.2011]

——————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (51): Khiêm hạ và nhẫn nhục cùng người

Chào buổi sáng! Thu đang đi qua dưới hơi hướng tiết trời tắt dần sức nóng; bệnh thời khí mùa này Đông y hay nhắc nhở liên quan tới táo, với các bài thuốc chữa trị uyển chuyển thật tài tình đồng thời bao giờ cũng kèm chặt những chỉ dẫn, nhắn nhủ ăn uống, dưỡng sinh hợp lý nhất. Hiện tượng mất tiếng khản giọng vì thế, dính dáng sâu xa trong tinh, thần, tân dịch

Làm sao cho cái sự anh hoa mẫn tiệp, long lanh sáng suốt í của sóng dâng âm thầm vẻ đẹp xác thân và trí tuệ (làn thu thủy) không bị hờn ghen, ứ nghẹn hay khởi kích trái ngang nghiệp chướng bởi dục tính mang hình hài ngẫm suy chết chóc? Thực tập khiêm hạ và nhẫn nhục trên cả ba bình diện thân- khẩu- ý cùng người.

Ấy đang là vị khách hành hương theo con lộ yêu thương? Hướng đạo ở đây nên chi đòi buộc mình học hỏi để khiêm hạ quy về như dòng nước kia buông lơi luôn kiếm tìm nơi chỗ trũng thật nghiêm mật. [“Are you a pilgrim on the path of love? Then must you learn to be humble like water, seeking lowly places”. Daily Inspiration, Chào buổi sáng (3)].

[02.9.2011]

———————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (50): Dâng người và tặng mình nụ cười chân thành, thiệt tình

Chào buổi sáng! Ai cũng biết giá trị của nụ cười, và đều mong muốn nhìn thấy cũng như nhận được vầng ánh sáng đem lại nguồn năng lượng quý báu ấy. Thật đáng quan tâm bởi vì với đa phần chúng ta, để mỉm cười chân thành, thiệt tình đôi khi đòi hỏi ít nhiều nỗ lực, cố gắng.

Bạn có thể chỉ ra một nụ cười chính hiệu khác một nụ cười gượng gạo? Liệu bạn biết tại sao, ngậm cắn đầu bút chì– khi bạn đang cười– thực sự khiến mình hạnh phúc? (Đấy là do các cơ thể hiện lúc đó tương tự các cơ tạo nên nụ cười chân thật).

Cầu chúc mọi người một ngày yên lành, may mắn. Thử mỉm cười ngay bây giờ rồi xem xem tâm trạng mình thay đổi thế nào… Nhân tiện, cho dẫu ‘hở môi ra cũng thẹn thùng‘ (mong chẳng đến độ phải ‘vui là vui gượng kẻo là…’), mời bạn thoải mái nhìn lại bức ảnh trên và chia sẻ khả năng quan sát cùng cảm nhận của riêng bạn nhé!

[polldaddy poll=3412050]

[12.8.2011]

—————————————————————————————————

Chào buổi sáng (49): Thử làm điều gì đó mới mẻ

Chào buổi sáng! Từ bé tới lớn thú thiệt là tôi không hề thực sự biết chơi bài. Và ít nhiều tôi nhớ mình luôn cố tránh rơi vào trạng huống và cảm giác như trẻ con, đặc biệt trong những vụ mang tính ăn thua tương tự.

Có lẽ, ấn tượng nhất về cú tham gia pha chất tiền bạc chút xíu là lần bị cả gia đình nhà thằng bạn làm nghề bác sĩ rủ rê chơi đổ xăm hường nhân ngày Tết họ mời tôi đến thăm nhà; hậu quả, tôi bị má nó (xuất thân dòng vọng tộc) buộc phải mở ví cúng nạp liên tục (dùng mệnh giá thấp nhất). Bù lại lãi hẳn là cơ hội được sống trong bầu không khí Huế xưa.

Những gì khiến bạn nảy sinh cảm giác tự phát, vô tư lự và trẻ trung ở đời? Nếu còn lúng túng chưa nghĩ ra ngay, hãy để tôi thử  gợi ý vài đề nghị nhé: đọc một cuốn sách theo thể loại khác với thói quen lâu nay của bản thân (truyện tranh chẳng hạn?);  ghé một tiệm ăn dân tộc (thưởng thức ẩm thực Ấn Độ?); làm một chuyến du ngoạn nước ngoài (gần gần thì Thái Lan và Lào thôi cũng được, đảm bảo điều này sẽ cực kỳ kích thích bộ não); tham gia họat động xa lạ (dự buổi trao đổi áo quần đã dùng rồi, hoặc hòa mình vào làn sóng nhạc rock đầy ngập biển người); cưỡi xe đạp thong dong chốn miền quê, ngoại thành…

[01.8.2011]

———————————————————————————————————

Chào buổi sáng (48): Nhận diện và tìm đâu cho thấy chính mình?

Chào buổi sáng! “Tiêu tiền để luôn giàu có!” là dòng chữ đọc thấy trên tấm biển quảng cáo mua sắm treo cao kia. Và vì thế, chỗ khác lại giật đầu đề “Phở triệu đồng ở Việt Nam vẫn còn… rẻ“. Nên cũng chẳng lạ lùng gì, khi ca từ “Gửi tình yêu vào đất” càng làm dân đam mê bất động sản suýt xoa chí lý, chí lý với nỗi niềm khát vọng cháy bỏng theo đuổi khôn nguôi…

Trong đời sống thế tục, nhộn nhạo ngày thường hôm nay, khái niệm ‘trở thành chính mình‘ (đậm chất tôn giáo) có vẻ đã vượt thoát khỏi mọi hàm ơn, bắt buộc hoặc chế định này nọ. “Cái tôi đích thực” (true self) dẫu vẫn còn mang hơi hướng thiêng liêng kiểu ‘Tôi sinh ra để thực hiện sứ mệnh đấy’ (‘sinh ra theo lối này‘ của nữ tác giả chăng?), ‘Đó là định mệnh của tôi’, v.v… song nền văn hóa đương đại lại mô tả sự khám phá như cái gì khoái lạc sung sướng và đền bù khuây khỏa; thu hẹp nó vào ‘cái tôi tiêu thụ‘ (consumer- self) luôn kiếm tìm sự thoải mái và dễ dãi.

Sáng mai này, khi khởi lên ước muốn tiêu xài, mua sắm và tích tụ trữ hàng hóa, liệu bạn có chú ý quan sát thân tâm và lắng nghe ‘cái tôi đích thực’– một trong những câu chuyện chúng ta kể mãi cho chính mình suốt đời, là bài hát tự thân tâm trí cất lên miên man cho tới lúc rơi vào giấc ngủ ngàn thu?

[29.7.2011]

——————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (47): 80/20

Chào buổi sáng! Tôi biết nguyên lý Pareto (80/20) khi đọc cuốn Cạm bẫy thời gian mất bìa và đã rách tươm của Alec Mackenzie (Le chasse au temps perdu, Paris, 1974// Lê Minh Đức dịch và giới thiệu, Nxb. TP. Hồ Chí Minh, 1989, 229 trang) đầu những năm ’90. Đại khái, nó dạy bảo rằng 80% hồi đáp, tặng thưởng nằm trong 20% số mình đầu tư; hay tỷ dụ như, 80% công việc kinh doanh mới đến khởi từ 20% khách hàng tiềm năng, hoặc 80% các cuộc tiếp xúc mới nảy sinh là do 20% các họat động mình tham gia trong mạng lưới, v.v…

Tựa các đường hướng dẫn lối, chỉ đạo khác, nguyên lý 80/20 này không thực sự chính xác hoàn toàn; song điều quan trọng là tính hữu dụng, gợi nhắc ghê gớm vì nếu dùng thật đúng đắn, nó tất khiến ta phải dừng lại và suy nghĩ. Vậy hầu hết thu nhập của mình tòi từ chỗ nào ra; đâu là nơi, lĩnh vực, chuẩn tắc mình cần tập trung nỗ lực hết sức? Nói nôm na, thẳng thừng hơn: liệu mình có thể bỏ đi 80% những gì đang làm? Làm sao phát hiện thân chủ thực sự? Lọc lựa, phân biệt như thế nào thân chủ trả cao nhất, thân chủ ì xèo, gây rắc rối nhất? Các cách tiếp cận đáng giá nên tập trung vào? Vụ nào đang tốn công thực hiện mà chẳng kiếm nổi ngay cả một thân chủ?

Như thế, vận hành sáng suốt, khôn khéo nguyên lý 80/20 thì khá dễ dàng giúp ta hạn chế những hoạt động chào hàng kém cỏi, đồng thời xốc lại chúng cho thật hiệu quả; chú mục vào nguồn thân chủ và kiểu loại khách hàng tiềm năng từng tỏ ra chất lượng trước đây. Và sao không thử nghĩ thêm, nhờ 80/20 mà mình lọt vô danh sách 20% doanh nhân thành công thay cho việc có mặt trong khoảng 80% đối tượng còn sót?

[23.7.2011]

————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (46): Tùy hỉ vị mùi

Chào buổi sáng! “Nguồn gốc mọi hiện tượng là tâm bạn… Về thực chất, không có việc đến, ở lại và ra đi.” Người ta bảo, toán học– hoặc bất kỳ thứ gì tựa như toán– có sự quyến rũ vì hai lý do: đầu tiên, do là cái đai của sự thật bất biến; tiếp đến, bởi nó hăm dọa số đông người ta vào sự quy phục kém hiểu biết.

Cái dự tính sử dụng lý thuyết hoặc cố gắng toán học hóa mô hình hành vi nhân loại (tỷ dụ, trong các quyết định thương mại), hay thể hiện khuynh hướng nỗ lực mô tả con người bằng những thuật ngữ vô tri vô giác thật hết sức đáng quan ngại (IQ tests, thao tác quét não từ, thu nhập,…).

Sáng nay, khuôn  viên Văn Miếu – Quốc Tử Giám đột ngột không mở cửa như thường lệ; dân tập thể dục, chạy bộ sau một hồi xôn xao rồi cũng đành vội vàng dạt hết sang hồ Văn gần đối diện; trong khi vẫn kiên nhẫn đợi chờ nhiều thân hình khác vặn vẹo say mê cùng các thanh sắt tường rào. Trên đường về nhà, tôi chạm phải ánh mắt nhìn xanh biếc từ dáng ngồi bình thản trước cổng nhà ai: con mèo quả đúng là một điều huyền diệu.

[17.7.2011]

——————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (45): Lời chúc đầu ngày cuối tuần

Chào buổi sáng! Hơi kỳ cục và ngồ ngộ ghê, khi tôi chợt để ý tới danh sách các cụm từ ngữ được tìm kiếm trên blog Tâm Ngã cách tầm chục phút vừa mới chụp bắt lại, sau khi bạn đọc thấy những dòng này.

Giời ạ, chi chi chành chành phiên rõ ra như sau: ‘con gái đang quan hệ biểu hiện gì‘, ‘chó thở thè lưỡi‘, ‘các câu chúc buổi sáng cuối tuần‘, ‘buồn cuối tuần‘, ‘tập nhạc trái tim kẻ lạ‘, ‘bú và liếm âm đạo phụ nữ dễ sướng nhất‘, ‘những lời nói chào buổi sáng dễ thương dành cho bà xã‘, ‘quan hệ bằng miệng cho nữ‘, ‘làm tình bằng miệng‘. Nguyên do có thể gây cảm nhận đám mây tập trung oan uổng và cơ khổ thế, chắc tại mỗi bài đây.

Điều thú vị an ủi chủ nhân blog dính dáng ít nhiều với cái mục Chào buổi sáng. Nào ai học trọn vẹn chữ ngờ. Thôi thì đành vậy; lòng thành xin chuyển lời chúc đầu ngày cuối tuần mọi người: ngay bây giờ, hãy làm điều khác biệt!

[09.7.2011]

————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (44): Sến cho đến bến

Chào buổi sáng! Sến chẳng có tội gì; nó là thứ nảy nòi xàng xê xí xọn trong đời sống hư thực, thanh tục giữa chốn thế gian ta bà này. Như mọi thành tố khác, sến có quyền cạnh tranh, đánh tiếng, bày hàng, phơi hàng, lộ hàng và PR hàng nếu nó thích thế. Nói nôm na cho oai, sến tất yếu luôn đi cùng xã hội dân chủ.

Chuyện sẽ chỉ là, sến đủ tự tin và khả năng thâm hậu trong ngoài, từ nội tại sản phẩm tới khâu chào bán thị trường muôn hoa nghìn sắc, để có thể ca bài con cóc truyền thống– xào đi xào lại chẳng biết bao lần– mà vẫn thu hút khách thập phương hồ hởi đón nhận đầy mãn nguyện, nhằm rốt ráo ra thu hồi lại vốn và hốt bạc?

Cơ chừng, chán nhất đỉnh đồi, ao hồ làng ta là mấy tay tự xưng hoặc được phong ‘chuyên gia’ sao cứ hồn nhiên trình bày, thể hiện quá bèo, vô duyên và kém tệ đến thế; âu mỗi dịp trình diễn lại vô hình trung khiến chúng sinh quan tâm thêm phần phản cảm, buộc người đọc kẻ nghe cứ phải liên hồi lắc đầu, lè lưỡi, âm thầm khinh miệt. Lần nữa nhắc nhở nhau, sến là một dạng nghệ thuật đích thực và điều cốt yếu là tay nghề, có trình, chuyên nghiệp, làm sao cho đến bến, ra môn ra khoai thì thôi.

[07.7.2011]

—————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (43): Này công dân ơi,…

Chào buổi sáng! Đó là lời mở đầu trong câu nói nổi tiếng của tổng thống Hoa Kỳ JFK: “Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta… (“And so, my fellow Americans: ask not what your country can do for you– ask what you can do for your country.”)

Khi bạn đọc thức dậy sáng nay, tin tức nước ngoài cho hay về một vụ bê bối hối lộ (tham khảo bản dịch) liên quan tới cáo buộc quan chức cao cấp của chính phủ Việt Nam. Chắc tuyên ngôn của triết gia Pháp Voltaire “Hãy yêu sự thật, nhưng cũng biết tha thứ lỗi lầm” không hàm ý trường hợp này, vì rõ ràng đây là sự việc vi phạm hết sức nghiêm trọng đạo đức công chức và trách nhiệm nô bộc của dân, thậm chí là một tội ác. Bên cạnh đó, truyền thông quốc nội ngày đầu tuần giới thiệu hoạt động tôn vinh kỹ sư Lê Văn Tạch, người công bố sai sót kỹ thuật của Công ty Ô tô Toyota Việt Nam và mới bị tạm đình chỉ 3 tháng.

Trái ngược, đối lập hẳn nhau về vai vế, vị trí xã hội và động cơ hành động, hai câu chuyện nêu trên như trò điểm tô đen – trắng nghịch lý ở đời, đích thị phản ánh sâu xa giá trị cá nhân và tiếp tục phơi bày bất công xã hội; điều thiết thực chẳng kém, chúng minh họa sống động cho các thành tố cốt yếu của tinh thần công dân (citizenship)– thuộc 6 cột trụ tính cách mà tất cả mọi người cần được giáo dục; cụ thể: Đóng góp để làm cho trường học và cộng đồng của mình tốt đẹp hơnHợp tácTham gia các hoạt động cộng đồngDuy trì hiểu biết; thẳng thắn biểu quyết Là một người hàng xóm tốtTuân thủ các luật lệ, quy định đề raTôn trọng công quyềnBảo vệ môi trường Tình nguyện viên.

ơ04.7.2011]

—————————————————————————————————

Chào buổi sáng (42): Mừng đón giai đoạn tái cam kết mục tiêu của năm!

Nếu thông lệ 01.01 khởi đầu cho Năm Mới thì nay là dịp cần hân hoan, nghiêm túc, chu đáo chuẩn bị cho cuộc lễ trọng bước sang giai đoạn thứ hai trong vòng xoay 365 ngày: qua cái mốc 01.7 ấn tượng, chúng ta tiếp tục dấn tới với sự tái cam kết mục tiêu của năm. Mai, 30.6, lần nữa giao thừa…

Và ngay hôm nay, tự hỏi những gì mong muốn ở đời? Hãy ra quyết định, đừng chấp nhận bất cứ điều gì kém cỏi hơn; bản thân không còn chiều theo quán tính buông xuôi, hay bằng lòng mọi thứ an bài mà phấn đấu hết sức đặng đón đợi những thành tựu lớn lao nhất. Từ riêng chính con người mình.

Nếu lỡ chệch choạc, vấp ngã, trầy xước, vô tình lạc hướng thì mau can trường đứng dậy, phủi bụi lấm láp rồi tiến hành thử làm lại. Nếu cần, thay đổi cách thức thực hiện; điều chỉnh nhịp điệu, tốc độ, phương hướng hợp tác, tìm kiếm nguồn lực bổ sung,… Kiên trì hành động củng cố mãi: thói quen.

[29.6.2011]

—————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (41): Tại sao phải viết?

Chào buổi sáng! Đặt câu hỏi mệnh lệnh cách là cốt nhấn mạnh thử thách đòi buộc chèo vượt sông đời với quá nhiều thiết thực, ảo tưởng và huyễn mộng trộn lẫn. Nói thẳng tuột hơn, vì nhu cầu bản ngã muốn qua nó hầu đạt tới sự rõ ràng của ý nghĩ cũng như sự rõ ràng trong chính những gì cần diễn đạt.

Hành vi blog tựa việc tài khoản ngân hàng dần dần được tăng thêm; mỗi một lập luận, chủ đề hoặc lượng câu chữ đẩy lên nếu kiên trì chắt lọc giá trị tâm linh theo hướng làm điều tốt xảy ra mạnh mẽ hơn thì tin chắc thực thể tạo tác càng được hưởng lợi. Nhớ nằm lòng rằng, khuếch trương ý tưởng vươn xa là thắng.

Tiến trình này cũng bao hàm cả sự tiếp nhận và tương giao. Dù rất nhiều thứ nhân loại có vẻ đề cập hết rồi, e chừng chẳng còn chi để nói nữa thì rốt ráo, thiên hạ vẫn náo nức ham viết; lý do: vô vàn điều chưa bộc lộ, hiện diện thật đủ đầy, tương xứng. Viết, đích thị là lối sống thoải mái cho đi suy tư và nhẫn nại đợi chờ vòng sóng hồi âm tích cực dội lại.

[21.6.2011]

————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (40): Trong cơn mưa trần thế…

Chào buổi sáng! Trong cơn mưa trần thế, cũng bất ngờ có tiếng gà đồng thanh gáy vang; e là những người hàng xóm thở đều cứ mơ màng suốt đêm về sáng; song ‘nghiệp không ngủ quên bao giờ‘.

Trong cơn mưa trần thế, đủ thứ tạp âm ồn ào và cấp tập đổ xuống muốn quét phăng mái nhà ‘tam độc‘; cơ hội vẫn còn đeo bám nơi thắt lưng; mập mờ các chỉ báo nổi lên chẳng rõ ràng ngừng ngắt như một dấu phẩy quyết tâm dứt khoát với quá khứ trôi đi.

Trong cơn mưa trần thế, tôi mơ thấy người đàn bà xa lạ bước tới cúi chào rồi chui đầu, uốn mình, gập người, làm động tác yoga bật tung hình thể trở lại ban đầu như con rắn; ai bình yên thức dậy; và nằm đếm tí tách cuộc sống hồn nhiên thêm- bớt- ít- nhiều sáng tạo.

[18.6.2011]

————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (39): Ham mê stress

Chào buổi sáng! Nghệ thuật thư giãn đích thị là một ngành công nghiệp mặc sức hái ra tiền; lơ đãng thoáng chốc lướt nhìn đã thấy cả lô lốc bất tận những sản phẩm, băng hình, phương pháp điều trị, cách thức xử lý, phòng tập đa năng, kỹ thuật siêu tốc, …

Song trong lúc chi phí đều đặn, tốn kém hầu mong tìm kiếm công thức tuyệt đối giảm thiểu trạng thái căng thẳng tinh thần (stress) thông qua luyện tập thể dục, hướng dẫn yoga- thiền định và tham dự tiệc tùng nhẹ nhàng bổ sung hóa chất hàng ngày (như là đơn thuốc hoặc thú tiêu khiển) thì đông đảo người ta thực sự cứ đang mải miết đắm mình lao thân cuống cuồng vào lối sống lo lắng cao độ; với nhu cầu vội vàng đòi hỏi không ngừng adrenaline, những cá nhân này chăm bẵm nỗi niềm khát khao được thách thức bản thân liên tục trong yếu tính đời sống thường nhật.

Tiếp thu thường xuyên một liều lượng caffeine nhất định hoặc bài tập thể dục đòi hỏi cố sức mỗi buổi sáng chẳng hạn, những cơn khủng hoảng nhỏ nhặt kiểu này phục vụ họ như nguồn lực quyền uy và năng lượng đảm bảo tồn còn. Và những xung năng đối lập cũng đồng thời kèm theo: tình huống bươn bả, ngược xuôi trên sàn giao dịch rồi dành thời gian tiết kiệm cho bài tập chạy bộ cần mẫn khi chiều tối của họ rốt cục là một và dễ chừng tương tự nhau mà thôi.

Tinh thông nghệ thuật thư giãn và sở hữu năng lực duy trì trạng thái cân bằng trong những hoàn cảnh đòi buộc chắc chắn sẽ làm tăng thêm tột bực thành công và sự thỏa mãn cá nhân, hơn hẳn bất kỳ khoảnh khắc gấp gáp hết sức ghê gớm nào. Mức adrenaline thu hút có thể vọt lên tót vời trong tâm thế phấn khích rộn ràng do xung động chúng mang lại, song thực chất ra chúng đang phá hoại tâm trí và thân xác người ta dưới những phương cách khó lượng giá hết.

Tựa như vô số các loại nghiện ngập lâu nay, muốn vượt thoát ham mê stress đòi hỏi đối tượng phải tỉnh thức và chuyên chú sâu xa hơn là chỉ bao gồm sự gợi ý tế nhị để nghiêm túc nhận ra rằng, họ đang nuôi dưỡng một vấn nạn nghiêm trọng kéo dài.

[13.6.2011]

————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (38): Nhiều lựa chọn, ít thấu cảm?

Chào buổi sáng! Có vẻ chúng ta đang chứng kiến một trong những điều trái khoáy đáng tiếc nhất của đời sống hiện đại: khả năng thấu cảm giảm thiểu hẳn đi thông qua việc lựa chọn hồ hởi tăng lên.

Ngoài thực trạng đang tự biến mình thành tù nhân, hàng lọat hậu quả tai hại của sự lựa chọn thoải mái còn khiến chúng ta bị hao mòn dần mối thấu cảm với người khác cũng như ngại ngần hỗ trợ cho các chính sách công vì cá nhân buộc sẽ phải trả phí tổn. Điều này xảy đến khi ta kích họat khái niệm lựa chọn, hoặc tạo những sự lựa chọn cho bản thân mình, thường ta hay nghĩ các cá nhân chịu trách nhiệm với các hành động, quyết định và mục tiêu trong đời mà bất chấp, chẳng thèm đếm xỉa tới xã hội như một toàn thể.

Kiểu chuyển đổi thái độ như thế thôi thúc người ta tìm cách ủng hộ quyền lợi riêng tư, làm reo trước điều kiện của một nạn nhân thích đổ lỗi và hạn chế nhu cầu khuyến khích lợi lạc chung. May mắn thay, rốt ráo sự lựa chọn cứ mãi là điều tuyệt vời; nếu cẩn trọng khi sử dụng cơ hội được trao ban, đồng thời nhận thấy tác động sâu xa của văn hóa trong lối sống mỗi người- xét tương quan tất yếu- thì vẫn còn dịp để biến cải thế giới này theo xu hướng cùng tồn tại nhân bản và thấu cảm thân phận của nhau hơn bao giờ hết.

[04.6.2011]

————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (37): “Ai bảo chăn trâu là khổ?”

Chào buổi sáng! Nếu thế thì chuyện ấy chắc chẳng có gì là đày ải, ghê gớm lắm. Như so sánh ấn tượng vậy: hãy để cảm xúc và suy tư chất chứa lo toan của ta như khối băng, tảng bơ tan chảy tự nhiên dưới ánh sáng mặt trời.

Khi tôi nhìn thấy những cô cậu còn mang nguyên bảng tên học sinh đột ngột lướt qua đường phố với đôi chân trượt patin, cảm giác chợt náo nức lạ; cái gọi là giáo dục đôi lúc đơn giản kiểu thế này thôi: quây quần thành nhóm, chúng không chỉ được dạy lối sử dụng mà còn học cả cách dạy người khác dùng như thế nào.

Ai bảo chăn trâu là khổ?” Làm sao sáng tạo thật nhiều phương thức để patin (và hiphop rap và khiêu vũ và múa bụng,…) trở thành thứ công cụ hữu hiệu cho giáo dục và thay đổi xã hội. Chính xác hơn, đâu mỗi patin và những món chơi thành thị trên; đích thực thì mọi người đều có khả năng thủ vai là một mô hình tích cực (tiến trình xã hội hóa đấy phỏng?!), đồng thời đều thừa khả năng đem lại điều gì đó cho những thành viên khác của cộng đồng.

[29.5.2011]

————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (36): Dĩ thực vi tiên, tai họa nhãn tiền

Chào buổi sáng! Sau khoái lạc ăn uống đầu ngày, chúng ta đã vội lo lắng vì những cái tăm xỉa răng ngâm tẩm hóa chất; cứ như thể, việc bản thân ngấm độc là chuyện tất yếu sớm muộn phải đến. Bởi bệnh không chỉ từ miệng mà ra…

Thói quen dùng bữa bên ngoài; thực phẩm chay mặn; cho mình ấm cật hay lo người đói no; không đơn giản nên luyện tập nhai chậm, thật, sản vật địa phương và tươi sạch mà quan trọng hơn là chú tâm kỹ tính lượng hàng hóa tiêu thụ, mua sắm đồng thời nhắm tới chia sẻ cộng đồng, khai mở tâm linh.

Hệ quả, các rối loạn ăn uống chịu định kiến lớn hơn so với trầm cảm thể hiện qua thái độ ghen ăn tức ở; quảng cáo mặt hàng khiến thiên hạ thêm phần bất an bấn loạn, thậm chí, người mắc chứng chán ăn còn ghê sợ tiếp nạp thực phẩm… Rõ ràng rốt ráo, hậu họa bên hàng xóm đang ồ ạt lây lan sang ta rồi. Tiết chế, biết đủ đi thôi!

[25.5.2011]

—————————————————————————————————–

Chào buổi sáng (35): Sáng giá những gì chán mứa

Chào buổi sáng! Trong cõi ta bà chung đụng này, luôn luôn hiện hữu vô tư những điều chuyện và con người gây nên lắm sự chán mứa; vì không thể kiểm soát hết nổi, mình chỉ cần quyết định cách đáp ứng trước hằng hà sa số biểu hiện kiểu thế là đủ tạo ra tâm tư bình ổn được rồi.

Thay cho việc cố gắng làm sao để né tránh, tìm kiếm mọi giải pháp hầu khỏi phải dây với người, việc gây chán mứa thì từ góc độ học hỏi tâm linh, chính trạng thái cáu bẳn, bực tức đích thị là dấu chỉ quan yếu và là sự hiện diện của người thầy xứng đáng nhằm muốn chứng tỏ ta đang triển nở trên tiến trình biến chuyển cá nhân.

Đối đầu với người, hoàn cảnh khiến ta khó chịu mà tuyệt nhiên vẫn lựa chọn lối không phản ứng; tiếp tục duy trì thái độ kiên nhẫn, khoan dung và chấp nhận. Ấy là ta chẳng hề lo kiểm soát môi trường xung quanh, trái lại, ưu tiên tập trung để thực sự tinh thông thế giới nội tâm, để rồi tạo đà tinh thông sống đời mình cho thật an lạc, tỉnh thức.

[23.5.2011]

—————————————————————————————————-

Chào buổi sáng (34): Còn chờ gì nữa mà không thở và cười

Chào buổi sáng! Nghe tiếng chim ríu rít mà không tươi tỉnh nổi thì đời xót xa  buồn lắm đấy. Lúc tâm trạng sảng khoái, thật dễ dàng để vẻ mặt giãn nở song khi thế giới xung quanh lẫn cõi lòng mình u ám thì nụ cười đích đáng cần khởi tạo nhất.

Nghiên cứu bảo, người hạnh phúc ngậm thanh kẹo còn kẻ mong ngóng hy vọng lại xơi trái cây; lại còn phát hiện thấy rằng, cứ thù dai nhấm nhẳng rồi giữ trong bụng lâu dài mà cơn bất mãn, tức giận không ngấm ngầm bùng phát ngẫu hứng mới lạ. Nên kẻ ít học, thiếu hiểu biết bỗng chốc hóa già.

Xuất phát từ nội tâm, nụ cười nảy sinh để tôn vinh sự sống và là món quà trân quý chúng ta dành tặng nhau. Như sự hít thở đủ đầy, nụ cười bộc lộ phẩm tính mình tỉnh thức cân bằng giữa niềm hớn hở tinh nghịch, sự nghiêm túc đối đãi trang trọng và tình yêu thương vô điều kiện.

[18.5.2011]

————————————————————————————————

Chào buổi sáng (33): 5-HTT

Chào buổi sáng! Hôm nay theo truyền thống là ngày Phật đản (Mồng Tám tháng Tư Âm lịch Tân Mão 2011, Phật lịch 2555; tham khảo Tuyển tập bài viếtnhân mùa Phật đản 2555; tôi chọn tấm ảnh chụp cây hoa Vô Ưu bên Hồ Gươm minh họa cho bài viết).

5-HTT‘- tên loại gene mới phát hiện ra- được cho là có ảnh hưởng thiết yếu tới niềm hạnh phúc; qua khảo sát mẫu 2.574 dân Mỹ, thấy những ai báo cáo thỏa mãn đời sống nhất thì đều có hai phiên bản biến chuyển dài của gene 5-HTTchứa chất serotonine (gây cảm giác sảng khoái, tốt đẹp) trong não. “Gene này có tác động quan trọng, song không thể nói nó tạo nên hạnh phúc. Bởi hạnh phúc cực kỳ phức tạp và những trải nghiệm suốt đời ta sẽ duy trì lực chủ đạo lên nó,” nhà nghiên cứu nói. Mặt khác, lưu ý sự khác biệt giữa người châu Á và châu Mỹ (đề cao yếu tố hài hòa cộng đồng hay tưởng thưởng thành tựu cá nhân) về cách nhìn các xúc cảm tích cực: dựa trên nền tảng dân tộc, người Mỹ gốc Á không xem trọng các xúc cảm tích cực như người Mỹ bản xứ quan niệm…

Chủ đề hạnh phúc tiếp tục được bàn thảo, vì mọi người chúng ta đều gắng kiếm tìm nó và cố tránh né khổ đau. Bằng kinh nghiệm thực chứng của chính ngài, Đức Phật đã tuyên bố tất cả chúng sinh trải qua khổ đau dù không muốn, đồng thời cũng tiềm tàng khả năng bẩm sinh để đạt được hạnh phúc của giải thoát (tóm ý thông điệp của Dalai Lama). Và như thế, chắc chắn 5-HTT dẫu là cái tên dễ thương thì cũng không cần phải luôn luôn ghi nhớ.

[10.5.2011]

———————————————————————————————

Chào buổi sáng (32): Như một sự cất cánh lửng lơ…

Chào buổi sáng! Cùng với tiếng gà gáy khoan thai từng chặp khá ngộ nghĩnh, những âm thanh lích chích của bầy chim sẻ cứ mải mê rộn ràng khắp vườn; tinh nghịch, vài ba chú còn thoải mái nhảy nhót xuống lên thanh chắn và nền nhà trước cửa phòng nữa chứ!

Không hồn nhiên như mấy con vật bé nhỏ, lo lắng ở người tựa một sự cất cánh lửng lơ; dù trạng thái cảm xúc í giữ cho ta liên tục chuyển di song kỳ thực nó lại chẳng đưa ta tới đâu cả. Lý do để lo lắng nảy sinh có thể là cảm giác mình không kiểm soát được; hoặc điều gì đấy cần kíp giải quyết mà ta cố tình lần lữa nên chúng chưa thôi ẩn hiện quấy rầy ta…

Nói chung, để lo lắng tồn tại, mình phải tưởng tượng chuyện tồi tệ nào đó sẽ phải xảy ra; nhìn từ góc độ này, lo lắng đích thực là sự tự huyễn hoặc về một nỗi sợ thừa thãi, chẳng nhất thiết hữu ích cho lắm. Cơ chừng, quả thật đáng lo lắng ít nhiều nếu câu trả lời là ‘không‘ cho câu hỏi dễ thương: ‘hôm nay, bạn thực sự có muốn biết nhiều hơn từ bất kỳ điều chi đã học hỏi được?’

[07.5.2011]

———————————————————————————————–

Chào buổi sáng (31): Tìm câu trả lời chính bên trong bản thân mình

Chào buổi sáng! Nhiều người tìm kiếm câu trả lời cho vô vàn vướng mắc của cuộc đời bằng việc phóng nhìn ra ngoài bản thân và cố gắng nhặt nhạnh đủ thứ lời khuyên từ những người xung quanh. Song từng cá thể là duy nhất với những lịch sử nhân thân rất riêng, hay thể hiện cảm nhận độc đáo về phải trái, và vốn trải nghiệm thế giới tuyệt chẳng hề giống ai để rồi định hình thực tiễn phù hợp bản thân, nên hướng tới người khác nhằm có câu trả lời cho chính mình chỉ là sự trợ giúp cục bộ, hạn chế mà thôi. Câu trả lời cho những vấn đề cá nhân hầu hết có thể được tìm thấy bởi việc nhìn vào bên trong chính mình.

Thọat tiên thì việc tin tưởng minh triết nội tâm có thể khởi tạo cảm giác kỳ cục, nhất là nếu ta lớn lên trong môi trường quen được dạy dỗ rằng muốn có câu trả lời thì phải nhìn ngó, hỏi han người khác. Mỗi một chúng ta có khả năng truy cập ngoại biệt đối với sự hiểu biết nội tại này. Tất cả những gì cần làm là nhớ cách thức để lắng nghe; nhớ kiên nhẫn khi học hỏi trở lại phương thức làm sao để lắng nghe, đón nhận và buông theo sự dẫn dắt của chính bản thân mình. Tin tưởng vào sự hướng đạo của chính mình có thể giúp ta tránh gây chuyện chống đối những gì mình biết cực kỳ bản năng là nó sát đúng với mình.

Khi lần thứ hai ước chừng bản thân và tiến hành phản kháng những gì mình biết là sự thật, ta có thể dễ dàng văng khỏi diễn trình sống bởi mình không còn đi theo la bàn chỉ dẫn bên trong nữa. Nhờ việc nhìn sâu vào nội tâm mình để có câu trả lời cho những vướng mắc ở đời, ta đang tham vấn mình sự hướng dẫn tốt nhất. Chỉ mỗi ta mới biết rõ cần sống đời mình bằng cách nào và tại sao. Câu trả lời mà ta kỳ công tìm kiếm có thể được tìm thấy khi mình bắt đầu tự trả lời cho chính những câu hỏi của riêng mình.

[04.5.2011]

——————————————————————————————–

Chào buổi sáng (30): Quyền truy cập và sự tự giúp mình

Chào buổi sáng! Mới đây, người sáng tạo ra World Wide Web Tim Berners-Leelập ngôn ‘tiếp cận, truy cập internet là quyền của con người‘. Tuy nhiên, không nhiều người biết, chỉ có 25,6% dân số thế giới được sử dụng quyền này; nghĩa là, có 5 tỷ người còn chưa được hưởng lợi từ nguồn thông tin phong phú các thế hệ nhân loại tích tụ bấy lâu.

Với những ai trót hình thành thói quen và cảm thấy gắn bó với mạng lưới điểm toàn cầu, thật bức bối nếu mở mắt sáng ra khởi động máy tính đầu ngày mà lại chẳng kết nối được. Theo số liệu công bố, người dân nước nhà vẫn thiệt thòi cả lượng lẫn chất trong nỗ lực đón nhận, nắm lấy quyền cốt yếu này.

Một trong những người gắng sức vá lấp, san bằng khoảng cách bất công ấy-Kosta Grammatis– đang dấn thân theo đuổi sứ mệnh với xác quyết rằng internet là thứ công cụ quan trọng con người cần có vì nó trợ giúp họ để rồi họ tự giúp cho chính bản thân. Vì thế, mong sao khi tiếp cận và truy cập internet bạn đừng quên mục đích thiết thực và cơ bản như vậy.

[19.4.2011]

——————————————————————————————-

Chào buổi sáng (29): Hiểu biết cơ thể của mình sau một đêm thức dậy…

Chào buổi sáng! Có thể do bất ổn nào đó, vì sự di chuyển đột ngột hoặc đơn giản không được nằm ở cái giường quen thuộc, bạn trằn trọc rồi thức dậy trong trạng thái ngái ngủ; ngày mới đến, công việc phải làm ngay cả vào dịp cuối tuần khiến bạn tạm quên đi sự thiếu thốn, mệt mỏi,…

Thậm chí, ở nơi chốn bình thường quen thuộc với nhịp điệu quen thuộc thì có thể rất nhiều khi ta không biết chắc ngủ ít chừng nào mà vẫn đủ. Kết quả nghiên cứu cho thấy, người hay mất ngủ dường như không cảm thấy rõ ràng tác động của sự thiếu ngủ, và bản thân ta đánh giá kém cỏi về hiệu suất.

Các nhà thần kinh học khẳng định, ngủ là cơ hội để mình tổ chức trí nhớ cho sự lưu trữ dài hạn. Ít nhiều so với cái mốc tám tiếng đồng hồ phụ thuộc chủ yếu ở khả năng thấu suốt nhu cầu ngủ của bản thân lẫn sự chính xác về trình độ tập trung chú ý và hiệu suất họat động trong ngày. Chúc bạn có một ngày như ý sau một giấc ngủ đủ đầy, ngon lành!

[17.4.2011]

———————————————————————————————–

Chào buổi sáng (28): Liên kết thông gia, đồng minh trên hành trình định hình bản sắc

Chào buổi sáng! Là người, chúng ta tìm kiếm bản sắc cá nhân. Với tôi, sau khi giáo sư Alain J. Lemaitre trình bày thì bài nói của nhà văn Nguyên Ngọc càng thú vị; cả hai chứng minh bản sắc gì mình định hình với… và vì thế, một bản sắc mang tính toàn cầu hóa là thứ quà tặng tâm linh [Chào buổi sáng (24)].

Các ranh giới ngày càng lỏng rời; những bản sắc được xác quyết bởi yếu tố căn cốt, rồi có một sự trải dài ngoại diên của người định hình ít nhiều với căn cốt, chu vi ngoại diên này không có các ranh giới và nó chồng lấp với các chu vi của những căn cốt khác…

Gắn chặt với nhu cầu mạnh mẽ nhằm thiết lập cá tính duy nhất là một độ căng mãnh liệt không kém của việc được chấp nhận. Ai đó trên thế giới đang chờ đợi để gia nhập bộ lạc, cộng đồng của ta; bổn phận, sứ mệnh của bạn là tìm kiếm ra họ trên tiến trình mở rộng tầm hiểu biết hầu giúp chính bản thân ta tìm thấy các thành viên của nhóm mình.

[15.4.2011]

———————————————————————————————–

Chào buổi sáng (27): Như kẻ liếm mật ong trên lưỡi dao lam

Chào buổi sáng! Mạng mẽo chỗ tôi gặp sự cố hỏng hóc gần cả tuần, may mắn giờ đã khôi phục trở lại phần nào; dẫu thế, thực lòng, tôi không chắc cái đường truyền phập phồng sẽ bỏ công gắng đợi cho tới lúc tôi gõ xong bài thật nhanh.

Trầm tư sinh tử của ngày hôm nay qua ẩn dụ của một vị thầy Tây tạng nghe thật ấn tượng, song nó phản ánh đích thực bản chất của đời sống: ảo ảnh và phù du. Bậc chân tu này khởi lòng thương xót người nào còn đang cố cầm nắm, bám chặt hiện thực trước mắt; thay vì thế, ông khuyến cáo nên xoay cái nhìn chú ý vào bên trong.

Thường chúng ta cứ lướt theo hưởng thụ mê đắm mà nhắm mắt lơ đi thực tế tai họa chực chờ sẵn đấy, hoặc tức giận lồng lộn vì cái dao lam khiến mình rên khóc bai bải. Ngu muội tự làm hại bản thân, ai trong chúng ta chẳng khỏi bật cười khi nghĩ tới lời thoại cất lên ‘Em đau thương, em đứng ngoan nào!’?

Một ngày mới bình yên và như ý cho tất cả mọi chúng sinh.

———————————————————————————————-

Chào buổi sáng (26): Thất vọng tràn trề

Một triết gia Ấn Độ bảo, cũng phải thôi nếu lỡ thất vọng, song mình đừng nên cảm thấy chua xót; vì đắng cay là dấu chỉ mất cân bằng cảm xúc.

Chào buổi sáng! Thời buổi nhiễu nhương, bất ổn thật dễ khiến đa phần chúng ta nảy sinh đủ thứ lý do để cảm thấy thất vọng vô bờ; kỳ thực, nguy cơ này thường hay đi kèm với sự mong đợi, kỳ vọng, thói quen mơ tưởng và dính mắc quá sâu…

Bất kể mình thất vọng về bản thân, ai đó, sự vụ cụ thể hoặc cuộc đời nói chung thì rốt ráo, thất vọng là thứ trải nghiệm cực kỳ khó nuốt êm trôi; nó trải dài từ trạng thái hơi xuống tinh thần tới bẹp dí, chán mứa, trầm uất, thậm chí tức giận ghê gớm…

May mắn thay, như mọi cảm xúc khác, thất vọng luôn bộc lộ lý do xứng đáng để ta khỏi phải e ngại trốn tránh mà không thoải mái hiểu ra hoặc cảm nhận… Vẻ đẹp của thất vọng là nó cung cấp cây cầu nối với bề mặt bên kia, nơi khả năng chấp nhận thực tế, sự khôn ngoan và năng lượng khởi đầu lại– được tìm thấy.

[03.3.2011]

—————————————————————————————————-

@ Chào buổi sáng (25): Thay đổi theo kiểu Kaizen

Tuần tự xây dựng thói quen mới, cảm giác phấn khích vì dường như mọi thứ xảy đến tựa chẳng nỗ lực gì nhiều lắm, có vẻ phương pháp Kaizen đem lại cho người muốn đổi thay một vùng đệm êm dịu khi họ rời khỏi nơi chốn đeo bám lâu nay.

Chào buổi sáng! Một trong những lý do khiến thay đổi thường rất khó diễn ra như mình ước ao là vì nỗi sợ hãi sẽ bị kéo tuột ra khỏi miền thoải mái quen thuộc. Từ việc dậy sớm, muốn giảm cân, học yoga, đến tiết kiệm chi tiêu, viết sách, đoạn tuyệt quan hệ đau thương mãn tính, lập công ty kinh doanh, v.v…

Thói quen chết sau cùng; hình thành tập tục mới đâu dễ xơi, tưởng bở. Vậy làm thế nào thực hiện sự thay đổi mà không quá căng thẳng và nặng nề, thậm chí, tạo cảm giác như chừng chẳng cố gắng gì nhiều, phù hợp sức lực bản thân để rồi vào một hôm đẹp trời chứng kiến thành quả hiển hiện hết sức bất ngờ?

Phương pháp Kaizen của xứ sở hoa anh đào là một gợi ý hay: cải tiến liên tục từng bước nhỏ. Lộ trình đổi thay nhẹ nhàng, tuyệt đối tránh hốt hoảng, lại không ngừng hưởng thụ hoa trái trên đường với niềm vui sống và tinh thần sáng tạo… Xin mời đọc kỹ, nếu muốn thử.

[24.02.2011]

————————————————————————————————–

@ Chào buổi sáng (24): Quà tặng tâm linh

Cho dẫu khác biệt ở giấy bọc và cách gói, món quà bên trong của mỗi chúng ta đều giống như nhau. Học hỏi ra rằng sự thách thức và niềm vui mang tính phổ quát thì bất kỳ cuộc gặp với một ai đó đến từ những con lộ cuộc sống khác biệt càng trở nên quý giá.

Chào buổi sáng! Mọi người chịu đựng mất mát, buồn đau, hạnh phúc, phấn khích, tức giận và sợ hãi. Tất thảy có thể gặp vấn đề này khác liên quan tới tiền bạc, cũng như buộc phải đương đầu, tranh đấu với những chọn lựa khó khăn,…

Điều quan trọng là vinh danh và coi trọng những khác biệt trong những món quà tặng tâm linh; cần vượt lên trên những màu da, áo quần chưng diện, khoảng cách kinh tế- xã hội, kiểu tóc, và những chiếc xe ô tô lái đến… để nhìn thấy trải nghiệm thuộc về con người.

Học hỏi ra rằng sự thách thức và niềm vui mang tính phổ quát thì bất kỳ cuộc gặp với một ai đó từ những con lộ cuộc sống càng trở nên quý giá; chúng ta  mang cùng yếu tính tương tự của món quà tặng, được chứa trong một thứ đồ đựng khác biệt vô vàn kèm giấy gói, dây buộc và nơ thắt cực kỳ đa dạng.

[02.01.2011]

—————————————————————————————————–

@ Chào buổi sáng (23): Sự tươi mát đầu tiên của năm mới 2011

Khi chúng ta uống những dòng tia sáng đầu tiên của Ngày Mới Nguyên Trinh thông qua mắt môi, làn da, hơi thở mình thì thật dễ dàng tưởng tượng đó thực sự là liều thuốc huyền diệu, món quà tặng từ bầu trời, lời nhắc nhở về một mục đích thích đáng chân xác, và cơ hội mỗi ngày được làm biến đổi không ngừng.

Chào buổi sáng! Buổi sáng ngày đầu năm Dương lịch 2011. Tất cả mọi người đều có cách riêng để tồn tại trên thế gian này, những gì phù hợp với bạn chưa chắc phù hợp với kẻ khác. Và có thể khó mà lấp đầy vô số khoảng cách phức tạp hiện hữu của nhân loại.

Quyết định tưới tắm trạng thái tĩnh lặng, yên bình mỗi lần thức dậy sau giấc ngủ say. Bằng việc chạm vào đối tượng với tinh thần sẻ chia và hiểu biết thấm tình cảm thông là ta đã tiến một bước dài tới sự thỏa mãn sâu xa mối quan hệ thân sơ.

Khi chúng ta uống những dòng tia sáng đầu tiên của Ngày Mới Tinh Nguyên thông qua mắt môi, làn da, hơi thở mình thì thật dễ dàng tưởng tượng đó thực sự là liều thuốc huyền diệu, món quà tặng từ bầu trời, lời nhắc nhở về một mục đích thích đáng chân xác, và cơ hội mỗi ngày được làm biến đổi không ngừng.

[01.01.2011]

——————————————————————————————————

@ Chào buổi sáng (22): Quyết tâm năm mới

Chẳng thành vấn đề đòi hỏi để ý thêm nữa, dù những điều thuộc khía cạnh NÊN hay CÓ THỂ. Mục tiêu cần đạt tới, chuyện duy nhất tha thiết quyết tâm theo đuổi các mẹo mực gắn kết PHẢI làm- kể từ ngày hôm nay trở đi- là YÊU THƯƠNG.

Chào buổi sáng! Thời điểm đặt định, đề ra các mục tiêu cho năm mới 2011. Lại diễn trò chia tờ giấy làm hai, một bên ghi xuống những điều MUỐN, bên kia SẼ… Và tiếp tục vỡ vạc rằng, cột đầu đích thị là những việc mà giá như mình làm tốt thì đã thay đổi, trở thành con người mong ước rồi; cột sau nếu hoàn tất thì buộc mình chấp nhận hoàn cảnh hiện tại và tiến những bước thực tế tới cuộc sống mình khao khát bấy lâu.

Thực tế, các quyết tâm năm mới hiếm khi đạt tỷ lệ thành công cao. Song hầu hết mọi người đều ít nhiều có thói quen đặt để mục tiêu. Lý do e chừng là độ quyến rũ ghê gớm của ngày 01 tháng Giêng mới tinh khôi– khởi sự ở vạch xuất phát; động cơ khác có thể là vì cải thiện hình ảnh bản thân, muốn mình tốt hơn…

Thay vì lấy lệ đặt để quyết tâm năm mới, sao không tự hỏi mình đang tiêu phí thời gian với ai và vì cái chi. Chẳng thành vấn đề đòi hỏi để ý thêm nữa, dù những điều thuộc khía cạnh NÊN hay CÓ THỂ. Mục tiêu cần đạt tới, chuyện duy nhất tha thiết quyết tâm theo đuổi các mẹo mực gắn kết PHẢI làm- kể từ ngày hôm nay trở đi- là YÊU THƯƠNG.

[30.12.2010]

————————————————————————————————

@ Chào buổi sáng (21): Bạn đang làm việc gì đấy?

Khi bạn làm việc rất chăm chỉ… nghẹt nỗi tình hình chẳng ổn tí nào, chef khó chịu, khách hàng không thấy đâu, sản phẩm bị từ chối, v.v… thì đây là lúc cần đưa ra quyết định tình huống đúng đắn: ra ngoài lêu bêu, đi café hoặc nghỉ ngơi đã…

Chào buổi sáng! Thời buổi khó khăn. Làm ăn khó khăn. Khoa học khó khăn. Nghệ thuật khó khăn. Giả dụ ai đó hỏi như trên thì liệu bạn sẵn sàng hồ hởi nói cho họ biết câu trả lời? Mong thế lắm, vì nếu không e chừng bạn đang lãng phí mọi thứ đấy.

Bất kể làm việc gì, thực hiện ở đâu thì luôn có cách để tạo ra một dự án (cho riêng bạn, vào những ngày cuối tuần nếu cần thiết)– nơi mà sự phấn khích thật dễ cảm nhận được, nơi mà sự tạo ra điều gì đó khác biệt cứ hiển hiện hết sức rõ ràng.

Tìm kiếm và nhận một công việc rồi chán chường, mệt mỏi, bất mãn– vì đa phần ai cũng vậy– không có nghĩa rằng đó là một ý tưởng tốt; thậm chí, là điều tồi tệ nhất bạn có thể làm để nâng đỡ bản thân; song, wow, đó là câu chuyện bàn lúc khác.

[27.12.2010]

————————————————————————————————-

@ Chào buổi sáng (20): Bài học từ mùa lễ hội cuối năm

Theo cái giá lạnh mùa đông, không khí Noel tới với nỗi niềm hân hoan xao xuyến, đồng thời gợi nhắc nhiều điều căn bản cần nhớ lấy cho mọi người– ngay cả kẻ ngoại đạo.

Chào buổi sáng! Ý nghĩa đích thực của mùa lễ hội này thường dễ bị chìm lấp bởi vô vàn hoạt động náo nhiệt và hàm ơn bất tận phải làm; vì buộc phải tiêu xài quá mức cũng như gây nên trạng thái kiệt sức trên tiến trình chuẩn bị.

Kỳ thực, tất tật những thiết kế ấy tạo ra nhằm vinh danh sự sống, khởi đầu mới, truyền thống và bước ngoặt chuyển đổi khó quên. Trong khi truyền thông- thậm chí người thân- thúc giục phải mua sắm, ăn chơi thì tốt hơn hết mình cần tập trung suy ngẫm về niềm tin tâm linh, sự bố thí cho đi, tình yêu và hy vọng.

Nghỉ lễ và vui chơi là hai yếu tố xoắn bện tất yếu ở đời. Những dịp hội lung linh, hoành tráng như thế này đánh thức trong ta mong muốn khát khao kết nối trở lại với cộng đồng, quan tâm những người thân yêu xung quanh mình, và chia sẻ cùng họ lòng dạt dào, sự giàu có phong nhiêu mình đang thừa hưởng. Lành thay!

[20.12.2010]

———————————————————————————————–

@ Chào buổi sáng (19): Những khoảnh khắc đầu tiên trong ngày

Khi mới mở mắt ra thực sự là đặt để mọi thứ đến sau đó, năng lực của chúng ta sáng tạo tháng ngày.

Chào buổi sáng! Sau đêm dài ngủ nghỉ, cái lúc chúng ta bắt đầu thực sự mở mắt ra rồi đi vào thức nhận là một cơ hội vô cùng quý giá: mình muốn rộng lượng hơn, hoặc mở lòng thêm với vẻ đẹp trong đời thường mỗi ngày,…

Như cảnh mở đầu bộ film hoặc trang tiểu thuyết, nó đặt để giọng điệu mọi thứ đến sau nó và ta có thể đưa mình hoàn toàn vào tiến trình sáng tạo bởi việc sống đầy tràn khoảnh khắc ấy với bất kỳ điều gì gây hứng khởi nhất.

Mang cái nhìn tâm trí này là tiếp sức nó thành nguyên tắc dẫn đạo của ngày; sống thật tỉnh thức vào những khoảnh khắc dễ sinh nở ấy là đặt để trạng thái thức nhận hơn, trải nghiệm sống động, và tác nhân chủ động sáng tạo cho chính đời mình.

[19.12.2010]

————————————————————————————————

@ Chào buổi sáng (18): Tận tâm, cẩn thận để sống lâu hơn

Đi đâu mà vội… Tỉnh thức chính là thái độ yêu đời, biết quý trọng quỹ thời gian, sống tận tâm, cẩn thận (conscientious) với mỗi việc làm, mỗi cuộc tiếp xúc…; là tạo nên một cuộc đời ngăn nắp, trật tự, kiên định, bền bỉ và có trách nhiệm.

Chào buổi sáng! Hầu như ai cũng muốn mình trẻ mãi, sống lâu và cảm thấy thời gian tồn tại trên cõi ta bà này thật đáng giá. Nghiên cứu cho thấy, người tận tâm (conscientious) sống lâu hơn 2 tới 4 năm so với người lộn xộn, bất ổn chúng ta.

Không chú tâm lý giải quan hệ giữa các nét tính cách như tính tận tâm và sự sống lâu cho bằng dựa trên các kết quả đã biết, nhóm tác giả thấy người càng tận tâm, cẩn thận thì hạn chế hẳn việc dùng thuốc lá, rượu bia quá độ, sống đời vững chãi và ít căng thẳng tinh thần.

Người tận tâm có 3 nét chính: 1) trách nhiệm/ tự kiểm soát bản thân (trách nhiệm xã hội, biết kiềm chế, không xung hấn); 2) trật tự (ngăn nắp, hiệu quả, nguyên tắc); 3) thành tựu (định hướng thành tựu, kiên trì, siêng năng)– trong đó, thành tựu và trật tự là hai khía cạnh mạnh nhất của người có tính tận tâm liên quan chặt chẽ với sự sống lâu… Khỏi bàn thêm!

[18.12.2010]

———————————————————————————————-

@ Chào buổi sáng (17): Café, ôi café!

Khi tiếp xúc với người trẻ mà cô/ cậu í sẵn sàng khẳng định ngay rằng mình không có bất kỳ một hành vi tự gây thất bại nào (thậm chí còn thực sự tin tưởng đúng vậy), tôi thường lấy bản thân ra làm ví dụ.

Chào buổi sáng! Những lối ứng xử ngăn chặn chúng ta chạm tới được mục tiêu của mình gọi là hành vi tự gây thất bại (self-defeating behaviors); những hành vi khiến mình rời bỏ tiến bộ í, dưới con mắt người khác, có thể bị  xem như rối loạn thể lý hoặc tâm thần.

Chẳng hạn, trước đây tôi hầu như bao giờ cũng gọi duy nhất một món là café sữa nóng mỗi dịp vào quán nước gặp gỡ, đọc sách…; và thường cả ngày hôm ấy khá khó chịu, đôi chút kích thích và đêm dễ mất ngủ. (Tôi không nói với bạn trẻ lý do mình tiết kiệm tiền cho người trả.)

Thảng hoặc, qua phản ánh thái độ không dám nỗ lực sống với tiềm năng hoặc kỳ vọng người khác dành cho mình, tôi thấy các bạn trẻ đưa ra quá nhiều lý do và lời xin lỗi, biện hộ; và khi ấy, tôi thích nhìn thách thức nổi lên như là sự chệch hướng hơn là rào chắn… Café, ôi café!

[16.12.2010]

———————————————————————

@ Chào buổi sáng (16): Đừng buồn nếu lỡ người ta không nhớ ra mình…

Thấy mình chân thành và khiêm tốn trong thế giới chằng chịt của các mạng xã hội cũng như hệ thống thông tin liên lạc hậu hiện đại– luôn luôn thiết tha mời gọi phô bày và được ghi nhận– đôi khi như một ‘nhiệm vụ bất khả thi’.

Chào buổi sáng! Phát hiện có một cuộc gọi nhỡ, số lạ, lúc 3g 32′ sáng; gọi lại ngay sau khi thức dậy thì đầu dây kia bảo đâu có liên lạc gì mà; rồi nhắn tin cho hay, cô í tên chi và bảo mình không nhớ cô í…

Tạm thời chưa nhớ ra… Điều khiến tôi đôi chút lo lắng vì tin nhắn kết thúc bằng câu rằng cô í đang có ‘một cuộc sống rất tốt‘. Hy vọng, không phải vì vui quá nên khó ngủ và bấm số gọi ai đó. Xin mượn câu nói của thánh nhân như một lời cầu mong tốt lành và bình an.

Khổng Tử nói: Kẻ học đạo thường ngày tinh luyện, không phải là niềm vui sao? Có bạn từ phương xa tới đàm đạo cũng chẳng vui sướng sao?  Người đời không biết đến mình,  cũng chẳng vì thế mà buồn, như vậy há chẳng phải là bậc quân tử sao?

[14.12.2010]

——————————————————————-

@ Chào buổi sáng (15): Nghĩ xong rồi hãy ăn, vẫn còn chưa muộn

Càng nghĩ nhiều sẽ ăn rất ít. Không những là việc cơ thể tiếp nhận thực phẩm lành sạch hoặc giảm cân, câu chuyện dung nạp các loại thức ăn tinh thần cũng cần được chú trọng suy ngẫm và tỉnh thức đúng mức.

Chào buổi sáng! Thật thú vị và rẻ tiền cho việc giảm cân. Hôm kia, tin cho biết nghiên cứu mới đây khuyến cáo nên dành thời gian để suy nghĩ về thực phẩm ta dùng; bởi càng tưởng nghĩ nhiều về thứ sắp ăn, ta sẽ càng ít muốn thực sự xơi nó.

Nhắc nhở trên hết sức sâu sắc, nhất là trong tình hình chất lượng quản lý, môi trường sống và bữa ăn hàng ngày dân dã đáng quan ngại như bây giờ. Ăn đúng để cảm thấy tốt hơn vì thực phẩm là nhiên liệu và chúng ta chủ yếu phụ thuộc vào thức ăn mới có năng lượng.

Một chế độ ẩm thực cân bằng và tự nhiên, xem xét đủ đầy hợp chất nuôi dưỡng cả thể lý lẫn tâm linh trong mối quan hệ gần gũi với đồng loại và quả đất– chắc chắn sẽ đem lại ý nghĩa vui sướng, năng động và bình yên cho mỗi một cá thể sống trên đời.

[13.12.2010]

——————————————————————–

@ Chào buổi sáng (14): Níu kéo ký ức hoang tàn của tâm hồn

Nhờ được nuôi dưỡng bằng một khoảng không và thời gian, sự dồn nén ẩn ức (regression) quen thói quay về với quá khứ, và ký ức của tâm hồn là những ảo ảnh chứa đầy cảm xúc gây nghiện tiếp tục được phép quấy nhiễu hiện tại.

Chào buổi sáng! Là biểu hiện của lối tự mình xử tệ với bản thân, sự dồn nén ẩn ức (regression) dễ khiến người ta hồi tưởng lại những xúc cảm và kỷ niệm đã qua; họ có thể không nhận ra rằng chúng vẫn đang tác động hết sức mạnh mẽ.

Mơ mộng, nói về, dành chỗ… những sự lựa chọn sâu thẳm mong muốn sống lại thời thơ ấu, tiến hành chuyển dịch và ao ước hóa thân.

Kết nối với cái nhìn nội tâm, hãy nhớ rằng không có bất kỳ điều gì mình nghe hoặc thấy khi ta cố gắng ghi nhận và khám phá quãng đời đã qua có thể làm hại mình được. Tốt nhất, ưu tiên sống ở đây và ngay bây giờ.

[polldaddy poll=4234231]

[12.12.2010]

——————————————————————–

@ Chào buổi sáng (13): Nên mơ như thế nào đây?

Có lẽ không quá khó như đọc một báo cáo tài chính, người chẳng dính chút chuyên môn gì vẫn hiểu được ít nhiều ý nghĩa của giấc mơ đêm qua. Song liệu hiện tại bây giờ thì cần tập trung chú ý điều chi?

Chào buổi sáng! Các nhà tâm lý đại tài giải mã thông điệp giấu kín qua ngoại hình, giọng nói, vẻ mặt, thói quen cá nhân của đối tượng vốn hiển hiện sẵn cả loạt dấu hiệu: kiểu tóc, lối ăn mặc, cử chỉ bàn tay,  sự gọn gàng ngăn nắp của cơ quan làm việc, cái nhìn kiên định, hành vi đi loanh quanh…

Diễn dịch giấc mơ thì tôi đoán chắc phải công phu và trực giác hơn so với đọc một cuốn sách. Chẳng hạn, chuyên gia tâm lý bảo, những giấc mơ cứ lặp đi lặp lại và không thể nào quên thường gắn liền với trải nghiệm thời thơ ấu; rằng, cơn mơ đầy sợ hãi nổi lên là do thách thức ta đang đối đầu không phù hợp, hiệu quả lắm với dạng đối phó hiện mình gắng sức áp dụng…

Wow. ‘Đêm qua tôi có một giấc mơ…’; thậm chí, nói theo giọng don Miguel Ruiz thì tôi đang mơ và ngay lúc này, bạn cũng thế vì mơ là chức năng chủ yếu của tâm trí chúng ta và con người được dạy để biết mơ làm sao cho đúng cách với xã hội mơ…  

[11.12.2010]

——————————————————————

@ Chào buổi sáng (12): Nhắm mắt lại…

Mình thấy tâm hồn người khác cũng như cả tâm hồn chính mình khi khép mắt lại rồi nhìn lặng lẽ vào trong. Nhờ sửa soạn sẵn tâm thế khiêm  cung nên những tạp niệm bung xung nổi lên mới có cơ được nhận diện và hóa giải rốt ráo.

Thế giới vừa kỷ niệm 30 năm ngày John Lennon tạ thế. Nhớ ca từ kỳ lạ này: “Với đôi mắt nhắm nghiền, sống sẽ dễ dàng hơn; âm thầm lầm lạc nhé, mọi nhẽ đời nhìn thấy!” (Living is easy with eyes closed, misunderstanding all you see– Strawberry Fields Forever.)

Nhìn triệt để bằng con mắt bất nhị thì hốt nhiên vượt qua hết trọi mọi rào cản tâm trí hoặc giới hạn thể chất mà có cơ soi thấu, nhận chân đủ đầy con người đích thực ra sao ở đời.

Nhân quả. Tương quan. Cộng nghiệp. Chủng tử. Lành thay khoảnh khắc bình yên mắt nhắm nghiền…

[10.12.2010]

——————————————————————

@ Chào buổi sáng (11): Tắm gội

Từ xa xưa, tắm gội và tẩy sạch luôn là sự kiện đáng trọng. Khi tiến hành nghi thức này vào thời điểm đầu ngày,  tâm trí và thân xác ta sẵn sàng được làm mới lại.

Chào buổi sáng! Nếu sự thanh sạch hay khiến người ta hình dung cái gì hướng tới yếu tố thần thánh thì tắm gội còn hơn thế; tiếp xúc với nước mãi vẫn mang tính chất trị liệu và tâm linh sâu sắc. Tắm chung là một phong tục xã hội thường thấy ở nhiều nơi trên thế giới.

Tìm ra nơi chốn và thời gian phù hợp để bản thân có thể trụi trần thân xác như ngày mới chào đời rất dễ góp phần tạo nên cảm giác tỉnh thức, thoải mái và tự yêu thương chính mình. Khác với sự buồn khi thấy thời gian trôi đi, tắm luôn là niềm vui.

Trong thời tiết lạnh giá mùa đông xứ Bắc, nếu không có điều kiện dùng vòi hoa sen thay phiên bật tắt nóng lạnh, bạn vẫn vô tư thưởng thức được giá trị của cách tắm- âm- dương bằng cách đặt một chậu nhỏ chứa nước lạnh bên trên chậu to hơn đựng nước nóng.

[09.12.2010]

——————————————————————-

@ Chào buổi sáng (10): Buồn làm chi khi ta đang già dần đi…

Bất kể tuổi tác ra sao và cách tính toán năm tháng trên đời còn được bao nhiêu, tự nhiên khiến chúng ta cứ biến chuyển liên tục, chẳng thể như cũ mãi… Sự thật không thể chối cãi ấy liệu có đủ làm ta giật mình tỉnh thức để càng thêm yêu cuộc sống này?

Chào buổi sáng! Một trong những điều gợi niềm chán ngán sâu xa cho nhân loại là phải chứng kiến đóa hoa héo, cảnh trăng tàn và người phụ nữ vào sáng sớm lúc chưa trang điểm.

Lối cảm nhận thẩm mỹ xem chừng ất ơ, thô thiển này phải chăng tỏ lộ phần nào tâm thế nghịch lý âm thầm muốn bù đắp, tô bồi ý nghĩa khả dĩ của kiếp nhân sinh?

Đã có nỗ lực gắng tìm ra lối nhìn mới về tuổi tác (công thức DNA-Plus*) nhằm cố đem lại chút vớt vát… Kỳ cùng thiển nghĩ rằng, đáng nỗ lực sáng suốt lựa chọn hơn cả là nên chấp nhận sự kiện rồi sống sao cho hết công suất, đầy giá trị tuổi trời cho.

———-

* DNA-Plus (Demko’s Neo Age-Plus) là công thức tính tuổi theo lối mới của Giáo sư Demko nhắm vào các yếu tố tích cực, kết quả tuổi đích thực chính là trung bình cộng của 4 biến số:

+ Tuổi biên niên (Chronological Age)– theo thời gian sống (ví dụ, 80)

+ Tuổi giải phẫu (Anatomical Age)– phản ánh tình trạng sức khỏe thể chất (ví dụ, 70)

+ Tuổi xã hội (Social Age)– mức độ thể hiện trong các họat động hàng ngày; ví dụ, 60

+ Tuổi cảm xúc (Emotional Age)– năng lực đương đầu với các trở ngại, thách thức; ví dụ, 50.

Như vậy, tuổi mới (Neo Years) là CASE= 65 (!).

[08.12.2010]

——————————————————————-

@ Chào buổi sáng (9): Điểm tâm

‘Điểm tâm’ hình như hàm ý không chỉ thức ăn đồ uống tích nạp vào cơ thể sau một đêm tiêu trừ nhiều thứ, chuẩn bị năng lượng cần thiết cho một ngày mới. Nghi thức này chắc chắn đáng xiển dương trong một ngày giá lạnh.

Chào buổi sáng! Trời rét đậm, nhiệt độ xuống thấp. Việc rà soát cẩn thận thân tâm càng hết sức quan yếu. Thời tiết khó chịu khiến mình tập trung chú mục vào những vi tế, nhỏ nhặt xảy ra, đến và đi liên tục trong lòng.

Thật bi hài vì chuyện ăn uống đã trở thành một dạng thức tôn giáo dị hợm.

Bơm những gì vào cơ thể nhất quyết chẳng thể lơ là, ba phải. Điểm tâm, do đó, luôn chứng thực giá trị đích đáng khó phủ nhận– bất kể mình không có điều kiện hoặc thói quen dùng bữa sáng.

[07.12.2010]

——————————————————————–

@ Chào buổi sáng (8): Nền tảng phát triển

Nền tảng sự sống được dựng xây ngay từ sáng sớm, sẵn sàng chịu đựng thử thách và trụ vững an nhiên qua nắng trưa, rồi thầm lặng đơm hoa kết trái trong bóng tối chiều tà.

Chào buổi sáng! Dậy sớm có vẻ không còn được xem là thói quen phù hợp và đáng duy trì khi nhịp sống dần trở nên quá gấp gáp đến độ thời gian ngủ nghỉ qua đêm bị rút ngắn, chẳng nhiều nhặn gì.

Đứt rớt kết nối, đôi hồi cảm thấy hết sức rời rạc với cội rễ Quả Đất- vô hình trung- con người hiện đại bây giờ e chừng đã chứng tỏ thái độ dứt khoát chối bỏ hoặc không mặn mà lắm nữa với truyền thống tâm linh vốn hình thành từ bao đời nay.

Tái phục hồi kết nối bằng tâm thế khiêm tốn cùng nỗi khát khao gắn bó với một nơi chốn ăn ở bình yên trên thế giới này– chắc chắn– sẽ dẫn đưa mình nhận ra cực kỳ rõ ràng căn tính bản thân và nguồn gốc tiềm lực nội tại lớn lao của sự phát triển.

[06.12.2010]

———————————————————

@ Chào buổi sáng (7): Theo đuổi và triển khai ý tưởng

Khao khát hiện thực hóa; quá trình lưu giữ và tiếp tục mày mò sẽ càng biết rõ nó có đáng giá, xứng hợp với thời gian, công sức và mối quan tâm không. Rất nhiều khi sự từ bỏ nửa chừng xảy đến vì mình chưa biết mang chuyển cảm hứng thành dạng thức định hình.

Chào buổi sáng! Nảy sinh ý tưởng thôi, chưa đủ; và còn lâu mới thành tựu. Vấn đề là làm thế nào tìm thấy nơi chốn, đối tác tin cậy giúp mình đánh giá, cật vấn tính hiệu quả, khả thi cũng như các tiêu chí cơ bản của dự án…

Mặt khác, chính trong mối tơ vò loay hoay mở lối ra ấy, thật tiếc là không phải lúc nào mình cũng kịp sáng suốt nhớ tới những gì đã biết và tiến hành khám phá lại những công cụ vốn đã được trao cho chính mình tùy nghi sử dụng.

Trưởng thành nhờ sự trải nghiệm trạng thái sống trong cảm hứng và rồi nhận ra công cụ nào cần thiết để theo đuổi đến cùng nhằm thực hiện cho bằng được ý tưởng sáng giá ấy.

[05.12.2010]

———————————————————–

@ Chào buổi sáng (6): Khởi đi từ mình

Tâm bình thế giới bình. Cách ngôn của don Miguel Ruiz chí ít phát lộ cách xử trí rốt ráo với những phiền nhiễu nảy sinh khi giao dịch giữa đời thường náo nhiệt lẫn trên các mạng xã hội hết sức ta bà. Cần tỉnh thức trước ám sợ tự vận vào mình.

Chào buổi sáng! Sự sinh sinh sự. Sống là tiến trình không thuần túy chỉ chăm chắm bản thân theo nghĩa quy về mà thực tế tương quan dạy ta luôn nhớ sống vì, sống với…

Vô số bực dọc, tức tối và/ hoặc đủ thứ trăn trối trời ơi đất hỡi lại được hóa giải– nhẹ như rút sợi tóc khỏi miếng bơ– khi thẩm thấu đủ đầy 4 xác quyết cần thực hiện triệt để từ nền văn minh cổ xưa qua cách ngôn của don Miguel Ruiz. [tham khảo biên dịch]

1. Be Impeccable With Your Word

(Nên nói điều ngay thật, theo cách đúng đắn; đừng dùng lời ngoa ngôn, ngụy ngữ.)

2. Don’t Take Anything Personally

(Chớ chấp ngã, vơ vào; chú ý nhận ra định kiến của chính bản thân.)

3. Don’t Make Assumptions

(Không tạo nên những suy diễn, giả tưởng mông lung; cẩn thận thói quen đánh đồng hành vi thành đánh giá nhân cách.)

4. Always Do Your Best

(Thể hiện tốt nhất phần mình; song nếu lỡ có lúc biểu hiện thế này thế khác thì hay gì mà cứ dằn vặt quá đáng.)

Dĩ nhiên, sẽ đến lúc mỗi cá thể chắc chắn biết phát hiện rồi tạo lập thỏa thuận, xác quyết đặt để phù hợp cho riêng mỗi mình tựa như triết lý dẫn đạo và nguyên tắc sống tự giác tuân thủ.

[04.12.2010]

———————————————————–

@ Chào buổi sáng (5): Tử tế

Chú tâm, hành xử thấu tình đạt lý từ những điều nhỏ nhặt. Vì với thời gian qua đi, mọi thứ chẳng là gì so với vĩnh cửu.

Hôm kia, tham dự buổi Tọa đàm giới thiệu sách của cố Giáo sư Đặng Phong, nghe một người trẻ xưng là học trò gần gũi kể lại lời ông bảo lúc sinh thời đại khái rằng, bây giờ người ta rất khó sống tử tế song mình nên cố gắng khoanh tròn lại vùng có thể sống tử tế.

Quả là không dễ để khỏi phải hổ thẹn với chính mình, đất trời và chung cuộc. Như Jim Rohn tuyên bố, ‘nguyên tắc là chiếc cầu nối giữa những mục tiêu và sự thành tựu.’

Với thời gian

[03.12.2010]

—————————————————————-

@ Chào buổi sáng (4): Lựa chọn

Dù thực tế lựa chọn đã được hình thành ngay từ hồi nhóc tì, song với nhiều lý do, nó cơ chừng đã bị phó mặc, lãng quên khi người ta lớn...

Chào buổi sáng! Đọc câu chuyện từ chức và quyết định nghề nghiệp của ông Trần Đăng Tuấn, tôi chợt nghĩ tới ý nghĩa nổi bật lên trong câu con trẻ trả lời khi được người lớn hỏi nghiêm túc (hoặc nửa đùa nửa thật), rằng: “Lớn lên con muốn làm gì?”

Trong hồi đáp của trẻ nhỏ, cho thấy hai điều. Một, là cháu muốn trở thành ai/ làm điều gì đó. Hai, nó chứng tỏ sự lựa chọn.

Vâng, ngay từ hồi thơ bé, con người ta đã có khả năng này; cùng với thời gian và những biến đổi, lựa chọn không những khả dĩ phức tạp hơn chăng mà e là không ít cá nhân đã lãng quên nó– thậm chí, đưa ra rất nhiều lý do (luôn luôn có sẵn và luôn luôn đúng lẽ) để từ chối, từ bỏ quyền lực nội tại cực kỳ quan trọng này.

[01.12.2010]

—————————————————————

@ Chào buổi sáng (3): Đọc tí chút những lời hay

Lời hay, ý đẹp như món điểm tâm cần tạo thành thói quen thực hiện đều đặn hàng ngày; không chỉ bổ dưỡng cho cơ thể, nó còn góp phần cải thiện tâm trạng, nhận diện bản thân và thúc đẩy mình thay đổi.

Chào buổi sáng! Hầu như từ 7 năm nay, mỗi khi thức dậy, tôi thường không bao giờ quên liếc qua mấy dòng ngắn gọn trong cuốn sách khổ nhỏ in tại New Delhi- Ấn Độ tên là Daily Inspiration–A Thought for Everyday of the Year/ Cảm hứng thường nhật–Một suy tư cho mỗi ngày trong năm (tác giả: J.P. Vaswani, bản in 2002, xuất bản lần đầu năm 1999).

Đây là dòng cho ngày hôm nay:

If you want the rainbow, you must accept the rain! If you want the rose, you must accept the thorns!/ Muốn cầu vồng rực rỡ– Cần chấp nhận cơn mưa– Mong hoa hồng tung nở– Những đau thương đâu thừa!

Và qua 4 năm rồi, tôi cũng nhắc nhở mình lật trang cuốn Tiếng Thì Thầm theo thứ tự thời gian (Eileen Caddy, Tủ sách Giáo phận Hà Nội, không thấy đề tên dịch giả, năm xuất bản và nhà xuất bản).

Con không thể bước sang những trọng trách, bao lâu con chưa có những quan hệ trong sáng, và con chưa bước đi trong tình yêu, an bình và hài hòa với người khác, không giữ trong mình những đố kỵ và ác cảm. Những cỏ xấu phải nhổ sạch đi trước khi nó có thể làm ngộp những cây khác. Ngay từ bây giờ, hãy nhổ cho sạch từng gốc cỏ xấu trong cuộc đời con, trước khi nó mạnh mẽ lan tràn và bóp nghẹt những cây tốt tươi đang mọc lên trong con. Con không thể tăng trưởng và triển nở về tâm linh nếu con giữ trong mình sự ghen ghét, hận thù hay chấp, và không thông cảm. Con hãy gạn lọc những thói xấu đó và hãy để cho tình yêu tuôn chảy. Con đừng bao giờ để cho người khác phải đi bước trước. Con luôn luôn có thể làm một cái gì đó, vậy sao không làm ngay đi? Đừng bao giờ để qua ngày mai, cái mà con có thể làm được hôm nay. Có rất nhiều việc đang chờ đợi để được rộ nở, nhưng phải làm nó trong bầu khí tốt lành, bầu khí thương yêu, yêu thương và thương yêu hơn mãi. (tr.376)

Tôi thấy cuốn sách được bọc bìa cứng màu hổ phách ấy lần đầu tiên đã gần 20 năm, khi vào tu viện thánh Paul tọa lạc dọc bờ biển Bắc Mỹ An-Đà Nẵng để trò chuyện với một cô nữ học sinh trung học bị khuyết tật đang trú ngụ ở đó.

Gần đây, may mắn tìm được cuốn Good Morning–365 Positive Ways to Start Your Day/Chào Buổi Sáng– 365 đường hướng tích cực khởi đầu ngày mới, khiến tôi dựa theo mà mở chuyên mục này.

Wow. Hơi nhiều thứ và lắm chữ quá trong lúc còn chưa tỉnh ngủ, phải không? Biết thế, nên tôi chỉ dám phụ thêm duy nhất dòng này của ngày hôm qua.

What makes the world appear as a paradise? Being in Love!/ Điều chi khiến thế giới chợt hiện ra như cõi thiên đường? Là sống trong Yêu Thương. (Daily Inspiration, op.cit.)

—————————–

* T.B khi gần trưa: Suýt quên. Còn một cuốn nữa tôi cũng để sẵn đầu giường trước lúc nhắm mắt: Mỗi ngày trầm tư về sinh tử.

Để thiền định xảy ra thì cần phải tạo ra điều kiện tĩnh lặng và tốt lành. Trước khi làm chủ được tâm, ta cần phải làm cho hoàn cảnh chung quanh được tĩnh lặng.

Bấy giờ, tâm ta giống như một ngọn lửa nến luôn bị lay động, bập bùng bởi những cơn gió mạnh của ý nghĩ và cảm xúc. Ngọn lửa chỉ cháy đều khi ta có thể làm không khí quanh nó tĩnh lặng; vì vậy, chúng ta chỉ có thể thoáng thấy và an trú trong bản chất của tâm khi ý nghĩ và cảm xúc náo động của ta lắng xuống. Ngược lại, một khi đã an trú trong thiền định thì sự ồn ào và những quấy nhiễu đủ loại sẽ không còn tác động nữa. (tr.197)

[30.11.2010]

————————————————————-

@ Chào buổi sáng (2): Nghỉ việc không có nghĩa là mất hết sức sống

Rồi thì nắng cũng vừa lên, an ủi và nâng đỡ ta đỡ buồn, lặng lẽ xua đi cái giá lạnh của mùa đông buốt lòng âm ỉ. Mặc mọi sự, cần phải sống- đàng hoàng, trang trọng.

Chào buổi sáng! Biết tin bạn mất việc. Đâu dễ dàng thức dậy, phải không? Ngày đầu tuần giờ trở thành mốc thời gian cho chuỗi đời mệt mỏi kéo dài tưởng chừng lê thê bất tận. Thói quen lười biếng ùa về chèo kéo thân tâm thêm mệt mỏi, nằm ì.

Dẫu thế, đấy không phải là thái độ đúng, càng chẳng bao giờ là điều sáng suốt hợp lẽ; vì với lối ứng xử như vậy, mình đang vô hình trung tự tay mình hạ giá bản thân.

Làm biếng đích thực là lối sống thú vị, vì nó chứng tỏ sự thấu hiểu lẽ đời. Cơ sở của niềm tin này là những quãng nghỉ ngơi không khó tạo ra luôn mang lại vẻ tươi mới, hồn nhiên và sáng tạo–kể cả lúc trải qua mọi tình huống cơ chừng vô cùng rối rắm, bận rộn.

[29.11.2010]

———————————————————-

@ Chào Buổi Sáng (1): Tiếp tục bước tới phía trước

Thay vì phàn nàn, hãy tìm cách làm thế giới trở thành một nơi đẹp đẽ, đáng sống hơn. Thời điểm suy ngẫm để mạnh mẽ dấn thân đầy say mê và sẵn sàng bỏ lại… Mọi thứ xuất phát từ nội tâm mình.

Chào buổi sáng! Trong đời sống thường nhật lẫn trên các mạng xã hội, thi thoảng tôi hay bắt gặp lắm lời rên rỉ, ỉ ôi hoặc dăm ba câu từ chê bôi, ca cẩm về điều này sự nọ, liên quan đến chính bản thân hoặc tha nhân sống quanh ta.

Giải pháp tốt nhất vượt thoát tâm trạng bấn loạn, lo âu thấm chất chán nản í là tiến một bước tích cực tới phía trước– thậm chí, ngay cả khi có thể không rõ đích hướng nơi nào; ngay hành động dứt khoát đó đã chứa sẵn lời giải đáp.

Tránh cảm giác nặng nề cật vấn vai trò thể hiện khó khăn, câu hỏi thiết thực cần được đặt ra: ‘Phần tôi sao đây nhằm đóng góp cải thiện tình hình, thúc đẩy tiến bộ?’

Chủ Nhật cuối cùng của tháng Mười Một vui vẻ!

——————————————————-

Chuyên mục bắt đầu từ 28.11.2010, với dự tính tưng bừng hoặc soạn sẵn tự nhiên về những gì có thể gợi hứng, hỗ trợ lên tinh thần hoặc đơn giản chỉ lưu giữ ký ức của một buổi sáng trong đời ai đó.

2 thoughts on “Chào buổi sáng!”

  1. That la la khi tam trang bat thuong ta lai mo len day de doc ” chao buoi sang”. Roi duong nhu nhung dong viet day chu voi nhung suy nghi nhieu khi roi tinh mu lai lam cho tam hon ta binh an hon. Hinh nhu ngon tu nay co mot lien quan nhat dinh voi mot trang thai khong ro rang, giong nhu nguoi ta nam tren ghe tri lieu, ke loi tam su, nghe phan hoi, co khi chang can ket noi logic ma van co hieu qua?

    The gioi hien dai cua Internet lam cho ta ket noi voi qua khu bang nhung loi le cua hien tai ma hoa ra khong co no ta chang the nao co co hoi de lam dieu do.

    Tac gia chac khong thich doc khong dau. Danh vay, vi Ipad ko co bang chu tieng Viet.

    1. Thật là lạ khi tâm trạng bất thường ta lại mò lên đây để đọc “Chào buổi sáng”. Rồi dường như những dòng viết đầy chữ với những suy nghĩ nhiều khi rối tinh mù lại làm cho tâm hồn ta bình an hơn. Hình như ngôn từ này có một liên quan nhất định với một trạng thái không rõ ràng, giống như người ta nằm trên ghế trị liệu, kể lời tâm sự, nghe phản hồi, có khi chẳng cần kết nối logic mà vẫn có hiệu quả?

      Thế giới hiện đại của Internet làm cho ta kết nối với quá khứ bằng những lời lẽ của hiện tại mà hóa ra không có nó ta chẳng thể nào có cơ hội để làm điều đó.

      Tác giả chắc không thích đọc không dấu. Đành vậy, vì Ipad không có bảng chữ tiếng Việt.
      ————————————————————————-
      Chao ôi, cứ như là mình cố biếu tặng ai đó món đồ mà họ khó từ chối và giờ thì mình nhận được lời hồi đáp vậy.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top