Hương nguyệt quế

Nguyệt quế về đêm toả hương dịu nhẹ, bên ngoài khung cửa sổ bé và hẹp như đời người ta vốn luôn kỳ cục thế: được thụ hưởng kép nhiều hơn mức mong đợi vì vô tư lự quá chừng.

Cũng đã thoáng thấy màu trắng gợi mở, cơ mà không chú tâm nhìn ngó kỹ càng các bông hoa. Tưới tắm có, hờ hững có; tưởng biết rồi mà nỏ thấu tỏ gì lắm. Hoa đã từng rơi rụng, hoa nở cùng tiến trình chung đụng trước sau nào đợi bóng hình ai… Ấy là cái nhẽ thô bỉ cài đan vi tế thôi rồi của kiếp nhân sinh: điều phải tới ắt đến. Chưa rõ hạn độ mô nở rộ rộn ràng đồng khởi, lần nữa, mặc kệ vẻ lạnh lùng chi xứ bao vây.

Sá chi nhài, sói; chẳng chấp nê bưởi, mộc… So bì với đã sai trật. Nên thầm thĩ hành lang cho hết thân phận bọt bèo. Sóng nước dạt trôi, cát chảy dưới kẽ tay muôn lối; vinh bại, thành nhục đeo vòng muôn đời cô lẻ. Nguyệt quế e khó hiền lành gìn giữ, bởi lẽ môi trường đâu dễ dành riêng.

Ở Quảng Nam, có chợ Bà Rén vốn chuyên mua bán heo (lợn). Khu vực ấy một chiều thực địa dạo qua lại phát hiện một cái chạn (garde manger) bằng gỗ thương hoài tuổi nhỏ. Trong, trên cái chạn chứa vô lượng no đói, vui buồn; vượt xa gia đình để tiếp chạm dây dưa với nhân loại ‘dĩ thực vi tiên…’ Buổi chiều đuổi chiều rong ruổi kiếm tìm dấu tích cũ xưa, tái xác định địa danh văn hoá cớ răng nguyệt quế mồ côi.

Nguyệt quế bị gán đủ trò lắm chiêu, liên quan tùm lum phong thuỷ kèm tài lộc, vắt sang cả sinh thái thời sự và trừ tà lặng thinh.

Kinh, do sợ. Bấy lâu rảnh rỗi vẫn nỏ hỏi han, tra cứu. Duy nhất không mơ hồ là chi tiết ngôi trường mẫu giáo gần nhà dựng lên tầm 40 năm nay vốn ngát mùi nguyệt quế thật lâu; cây trồng giữa sân to lắm song nguồn cơn, ngày giờ các thứ nâng cấp đủ để chặt bứng nó mất tăm mất dạng.

Hương nguyệt quế quẩn quanh.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top