Giữa hai cây Sala

Vâng, ngay cả Đức Phật cũng phải chết.

Dù là Đấng Giác Ngộ song Ngài là bậc Giác Ngộ mang hình hài con người (human being), và mỗi một con người phải chết vì mỗi một con người được sinh ra. Mọi thứ có một sự khởi đầu thì phải có một sự kết thúc. Dường như thật kỳ lạ khi một vị Phật phải chết, song nhìn nhận Ngài như một con người hoặc thuộc phạm vi của con người thì Ngài phải chết.

Đức Phật và các đồ đệ thầy tu thường đi lang thang suốt 9 tháng trong năm, vào giai đoạn mùa mưa họ thường trú lại tại một địa điểm nào đó. Ba tháng mùa mưa này họ nghỉ ở ngôi làng Beluva.

Mùa mưa làm cho bệnh tình của Đức Phật nặng hơn.

Người dân Mallas định cư trên lãnh địa Kusinara đã trồng song song hai hàng cây sala, chạy từ hướng đông sang hướng tây.

Tại mút cận đông, giữa hai cây sala cuối hàng là một cái sân đập đắp cao thường dùng làm nơi hội họp. Đức Phật nằm ở đấy, đầu hướng bắc còn chân hướng nam.

Thế nằm quen thuộc của Ngài nghiêng bên phải, đầu hướng bắc, chân hướng nam nên sẽ đối mặt hướng tây, nhìn thẳng ngay ra hàng cây sala sum suê.

Đức Phật đã tạ thế, nhập diệt giữa không gian mở. Theo truyền thống kinh điển, Đức Phật cũng đản sinh trong không gian mở (dưới gốc cây sala tại vườn Lumbini). Ngài Giác Ngộ giữa không gian mở, và thường thuyết giảng giữa không gian mở. Nói khác, Đức Phật suốt đời sống thật gần gũi với thiên nhiên.

Tham khảo: The Buddha’s Victory.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top