Ngày không vương khói cánh đồng làng

Thoắt đà đã 17 năm rồi; dưới bóng núi mang sắc vị sông Bồ, cây mạ êm ả tã nhẹ xác thân xuống mảnh đất quê từng bao tháng năm dài in dấu chân người vun bồi, cấy gặt…

Đó là một ngày hồn rời cõi tạm ở ngôi biệt thự trên đồi cao của thành phố Đà Lạt bình yên. Và một mình, đêm con nằm biệt ly không khóc ngay chỗ đặt quan tài mẹ– vừa cất chân trần dời đi theo tổ tiên– trong căn nhà thân thương của xứ Đà thành.

Lắng lòng quỳ lạy tạ ơn khi xung quanh đất trời bời bời xuất kỳ gió thổi, như linh hương hội tụ bóng hình chở che riêng cho phận đời phiêu bạt. Đôi mắt cay xè vì sự thật tử sinh.

Bái vọng âm thầm. Hôm nay mưa rơi lắc rắc; nơi An Trạch giữa thủ đô chẳng hề ám chút hơi hám rạ rơm hay thoáng phảng phất tí bùn đất xa xôi, hốt nhiên có thằng tôi già đầu mà cứ vô tình thấy dâng đầy ầng ậc…

0 thoughts on “Ngày không vương khói cánh đồng làng”

    1. Vâng, cám ơn ĐCQK quan tâm và có lời chia sẻ… Tôi cũng tin Người đang phiêu diêu miền cực lạc, dù đã gửi thân nơi cánh đồng làng. Bình an, bạn phương xa nhé.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top