Nuôi con chữ trong bồn ngôn ngữ (thứ dữ!)

Triển lãm tranh của họa sĩ Thành Phong được vẽ hết sức sinh động và vui nhộn minh họa cho hơn một trăm câu thành ngữ mà giới trẻ Việt Nam ngày nay hầu như không ai là không dùng và được xã hội cũng như các phương tiện truyền thông chấp nhận rộng rãi.

Lời giới thiệu cho buổi Tọa đàm Ngôn ngữ giới trẻ thời @ cho nên cũng thật ấn tượng ghê cơ.

Quyết liệt giành đối tượng ngại đọc từng chữ nên mê mải chiến lược tiếp thị thứ ngôn ngữ truyện tranh.

Giờ nói cho vuông. Đọc không kịp dừng thở, song vẫn cứ kịp thấy dở. Đã triệt để dành ra hẳn một câu thì phải dụng công khoe tài chữ nghĩa chứ; thiệt tình, độ thuyết phục thẩm mỹ và tính chính xác của thông tin chưa thuần thục, chắc nục cho lắm…

Sau khi có ngôn ngữ, nhân loại phát triển vượt bậc. Và viết, dù là hình thức chật vật nhất, đích thị sáng tạo nên chất cô đặc độc đáo của ngôn ngữ; nó cho phép ngôn ngữ băng xuyên thời gian, xóa nhòa khoảng cách và cài cắm những ý tưởng tồn lưu sau một thế hệ.

Công việc lớn lao, nặng nhọc là kiếm tìm cực kỳ khắc nghiệt, và kết nối, và trải dài vươn rộng ý tưởng làm sao nảy sinh thật năng sản và chịu đựng nổi bao thử thách, va đập.

Từ khóa ở đây: lựa chọn.

Tiếng lóng dễ dính nhọ bồ hóng, vì thế phải mồi chài đặt cược chăng.

Hài hước, hời hợt, hú hí, hừng hực, hi hi hay hơ hơ, hồi hộp,…; tất tật phong cách và chức năng, cấu trúc suy tư thời internet gì gì cũng chấp nhận hết thảy; câu hỏi duy nhất cần được cân nhắc thấu đáo là hòa hợp, khít chặt với truyền thống hay ưu tiên làm nổi bật lên đặc trưng đương đại?

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top