Ăn uống, hút thuốc quá mức và khả năng luôn luôn trong trạng thái kiểm soát

Ham mê ăn uống vô độ có thể là dạng thức nghiện ngập, gây ra nhiều vấn đề như béo phì và khiến sức khỏe sút giảm nghiêm trọng.

Ai đó liệu dễ dàng chấm dứt việc ăn uống quá mức?

Trước hết, người ta phải nhìn thấy thật rõ ràng và đầy tỉnh thức nhiều bất lợi của việc ăn uống vô độ này, đối lập với nhiều thuận tiện nhờ ăn uống hết sức lành mạnh. Những đối lập định hình như thế nên luôn được gìn giữ vững chắc trong tâm trí… cho đến khi thói quen gợi lại chúng khởi lên ngày càng sẵn sàng hơn, trước lúc nảy nòi thói quen không tỉnh thức để vươn chạm tới thức ăn.

Thứ đến, người ta phải nhận ra điều không hề là sự thật chút nào về lối nghĩ “không thể dừng việc ăn được”, bởi vì người ta luôn luôn có năng lực kiểm soát; tức là, rốt ráo thì không ai đang thôi thúc mình ăn uống.

Chúng ta chỉ tưởng tượng mình không thể kiểm soát được. Chúng ta không phải là nô lệ cho những xung năng lồng lộn, đầy tham lam, ham muốn.

Chối từ quyền năng liên tục được lựa chọn mà chúng ta thừa hưởng là không ngừng có niềm tin tệ hại hướng về chính bản thân mình. Chúng ta là những kẻ tự làm mình thành nạn nhân trước khi là những nạn nhân. Luôn luôn có thời gian để hồi phục tỉnh thức và sự kiểm soát!

Dịp nọ, một học viên xin diện kiến thầy dạy Thiền của mình đặng cầu xin lời khuyên do bởi anh ta không thể ngừng chuyện ăn vặt được. Vị thầy ngay lập tức với tay xuống bàn, lôi ra một số viên kẹo đủ màu sắc rồi bảo, “Đây có một số viên kẹo này.”

Như chúng ta có thể tưởng tượng, chàng học viên hầu như khá choáng váng bởi lời khuyên trực tiếp và cơ chừng trái ngược đến vậy… và đã không chạm vào các viên kẹo…

Lẽ ra, chàng ta nên nhận ra ngay lập tức rằng những gì anh ta thổ lộ là không đúng sự thật chút nào. Anh chàng đích thực có thể ngừng ăn vặt vì anh ta đúng là có thể làm được điều đấy. Tất thảy phụ thuộc vào chuyện anh ta có muốn thực hiện hay không, có nhận thức về quyền lực lựa chọn thật tỉnh thức, có đặt để một giải pháp chắc chắn để ngừng ăn vặt, có tiếp tục tin tưởng rất hoang đường rằng mình không thể ngừng ăn hay không…

Nếu chàng ta đích thị vượt ngoài sự kiểm soát thì khả năng là chàng sẽ mê mải nhặt lấy các viên kẹo… Song đã có sự kháng cự và kiềm chế khi điều lựa chọn được đặt rành rành trước mặt chàng ta. Vị thầy chứng thực cho chàng học viên thấy rằng anh ta có kiểm soát.

Chuyện cửa thiền cũng kể rằng, khi một học viên khác hỏi về chuyện tu tập, vị thầy nói trên nhìn thấy mấy điếu thuốc lá trong túi chàng nên hồi đáp rằng, “Thiền khó lắm. Chí ít thì nó khó như việc bỏ thuốc lá vậy.”

Vị thầy đang chộp lấy cơ hội một cách thiện xảo khi liên hệ cơn nghiện ngập của học trò với chuyện thực hành Pháp theo cách đời thường, mà nó không gì khác hơn là đòi hỏi sự khôn ngoan, để kết thúc đầy lòng bi mẫn cách chúng ta tự làm hại bản thân và làm hại tha nhân; ngõ hầu trợ giúp một người và tất thảy.

Tại sao nói về các lý tưởng thiền tập vô cùng dịu dàng khi chúng ta không thể bẻ gãy một thói quen sờ sờ là tồi tệ? Thực hành Pháp chí ít quả là khó khăn chẳng kém việc bỏ thuốc lá vì đây chính là một phần thực hành Pháp vậy.

Mỗi lần chúng ta lặp lại những sự lựa chọn tệ hại, tiêu cực như ăn vô độ, hút thuốc lá luôn mồm hoặc các điều tương tự, chúng ta đang củng cố lắm thứ nghiện ngập.

Nhằm vượt thoát ngoạn mục các thói quen thâm căn cố đế, cần tạo ra các thói quen tốt lành hết sức ngoan cố hơn thế!

Sẽ chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi ai đó mang tâm thế phụ thuộc, ngóng trông đến nhờ cậy, xin lời khuyên nên hay trả lời đại khái rằng họ sẽ từ bỏ vì vị thầy là chef, đáng tin cậy. Thực tế, chính người học viên ấy chính là chef, vị thầy đích thực thì luôn luôn ở cùng anh ta.

Thật không quá đáng khi cho rằng, những vị thầy giỏi giang sẽ thúc đẩy mình nhận ra điều ấy, để tự nắm lấy việc kiểm soát đời ta với sự hướng dẫn của Pháp!

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top