Sắp xóa cuối ngày

Tháng Ba, mùa con ong đi lấy mật“…

Đôi khi là nghi thức nếu bắt đầu buổi sáng và đấy là mồng Một của tháng mới. Và giống mọi thứ lễ tiết kín kẽ, cân nhắc và thận trọng đến vậy mà rồi chúng chợt biến mất tăm cùng với cái thở phào nội tại vô cùng tế nhị.

Hầu hết chúng ta khởi sự ngày bằng việc kiếm tìm nguồn năng lượng thiết yếu.

Giờ thì đêm đã buông, giải pháp cũng không hề đơn giản hơn. Cần chút ít thôi để suy nghĩ trước lúc hành động. Tâm thế sẵn sàng và tỉnh thức vẫn đủ sức khiến cho mọi sự trôi chảy êm đềm, như ý. Nếu được, chắc sẽ phải sắp xếp bài học thu lượm trong ngày thật gọn gàng, ngăn nắp.

Mỗi chúng ta có một bảng đen còn trống đặng viết lên đó hàng ngày. Lịch làm việc, các vấn đề, tự hào, chiến thắng và thất bại– tất thảy đều nguệch ngoạc trên dải rộng của tấm bảng.

Thi thoảng ở đó ghi nhận lắm điều nhỏ nhặt, vu vơ; lúc khác, thấy hiện diện vài dòng quá chừng gây bối rối để hiểu thấu đáo chúng. Ta có thể tránh né đầy sợ hãi song chúng vẫn còn châm chọc, chua ngoa mình. Đôi khi chúng ta e ngại ngay cả nỗ lực vì lo lắng việc đương đầu với sự nhạo báng, bông đùa vượt ngưỡng chịu đựng.

Song chúng ta có khả năng ngạc nhiên bởi đời sống trần gian, bất chấp những kỳ vọng nọ kia của tha nhân. Nếu tiếp cận các nhiệm vụ thẳng thắn và không chút e ngại, chí ít chúng ta sở hữu cơ hội để nhận đúng điều ước muốn. Nỗi xúc động lâng lâng bởi thành công đích thực ngọt ngào, êm ái hơn rất nhiều so với niềm thống khổ của thất bại.

Và cho dẫu thất bại thảm hại đi nữa, chúng ta được phép xóa tấm bảng mỗi ngày và cố gắng lần nữa vào ngày mai.

Thất bại đáng giá đủ để cố gắng thêm rồi chắc chắn mình sẽ tiến hành ngày mai. Khi ta lựa chọn thái độ dấn thân ấy, chẳng phải hoàn toàn không có gì tựa một bề mặt láng sạch trên tấm bảng, vào ngày mai…

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top