Nền tảng vững vàng, ổn thỏa

Cái ngày vinh danh vào Chủ nhật tuần thứ ba trong tháng Sáu theo điệu của Tây thường niên này chắc chắn ba tôi không hề biết tới đâu.

Một biểu tượng nông dân thứ thiệt; dù đã rời xa ruộng vườn, làng quê và từng lái tàu dọc ngang sông nước đủ miền đất lạ… Người đàn ông ấy sửa chữa gì cũng xong, biết lắm món nghề xoay sở trong đòi sống hàng ngày với bàn tay khéo léo, vai lưng dẻo dai và đôi chân bước qua bao dặm đường sỏi đá, lầy lội nắng mưa mà vẫn cứ điềm nhiên, vững chãi như thường.

Giống như mọi thứ trên thế giới, ta hiếm khi để ý đến chúng. Những cái sân phơi, đất nền và đặc biệt ván gỗ ghép chân tường xác định ranh giới với các gian khác nhau trong ngôi nhà bằng bậu cửa đa phần luôn đầy sẹo lồi lõm và trông thô nhám, cũ khô. Trừ khi đánh rơi vật gì hay muốn quét dọn sạch sẽ, hiếm khi mình liếc nhìn hoặc bận tâm chút xíu ngó xuống. Ở vị trí thấp tè làm nhiệm vụ nâng đỡ, tiếp chạm với các hàng cột vươn cao, thẳng thớm đầy bắt mắt; cái chức trách giản đơn vậy chỉ đóng giữ vai trò chịu đựng đặng tránh cho tường, mui rè, mái ngói khỏi va đập, văng sầm ra khỏi biên đáy bên dưới. Theo truyền thống lịch sử cổ xưa, chúng được đẽo cắt từ cốt lõi chắc đặc của cái cây không thể bị mối mọt; và đích thị mãi là phần thẩm mỹ của ngôi nhà. Chúng hiếm hoi gây phấn khích, cứ lặng lẽ như thế cùng tháng năm.

Quay về thời xưa, khi đất đai sạch sẽ và được nâng niu, chăm bẵm thì chúng ta thảy đều tự hào về bản thân lẫn thế giới; ngay cả những điều giản dị nhất cũng được vinh danh. Đó không phải là tiền bạc; là vẻ đẹp và sự trường thọ. Cho hầu hết, chúng ta cũng học hỏi về các giá trị căn bản, niềm tin và viễn tượng cuộc đời. Vững vàng và bền chắc, chúng là nền tảng của tính cách chúng ta.

Dẫu nhanh nhẩu phát ngôn về các niềm tin cơ bản về tình yêu, sự công chính và gia đình thì các hành động không luôn khít khớp với câu chữ. Chúng ta nhìn hướng khác hoặc cố vô hình chẳng nhìn thấy khi mọi thứ không thoải mái. Dĩ nhiên, chúng ta tất thảy cần thiết các nền tảng, nếu không làm sao từ tính cách chuyển thành hành động. Niềm tin có thể ban sơ, song khả năng chúng ta đã không sống trong một thế giới rối rắm, nhiễu nhương. Các suy tư thiếu hành động chẳng khác chi bóng mờ múa may trên tường nhà.

Nhiều việc cơ chừng khó khăn song chuyện ấy giữ nền tảng của mình vững bền. Dành đôi chút thời gian để học hỏi nhìn sâu vào nền tảng của bản thân. Xét từ căn cơ, nền tảng thì chúng ta tương tự nhau hết; và sứ mệnh của chúng ta là thành nhân vật sống phục vụ cho những người khác.

… Nhiều nghi thức thuở ấu thơ giúp chúng ta phát triển các giá trị và tính cách bản thân. Mỗi cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên, tình cờ với thế giới dạy cho ta không chỉ những cảnh vật diệu kỳ mà cả cách thức mình nên khắng khít với nó. Các vai trò mẫu mực khởi sự từ bố mẹ mình; nhờ tranh đua họ mà mình thành người hôm nay. Ba mẹ dạy chúng ta sai đúng, và cách đối xử với nhau thủy chung, tình nghĩa. Các cô gái nhìn vào mẹ, các chàng trai trông theo bố để học cách làm người. Những hình ảnh đầu tiên có thể gắn liền với việc họ là ai, về sau có thể họ không phải là ai; song gì gì, chúng ta luôn nhìn thấy bản thân mình trong những phản ánh của họ. Với đa số, các giá trị và bài học rút ra từ hồi con trẻ là quặng vỉa thương phẩm tốt lành, đúng đắn.

Mỗi người cha là anh hùng với con cái họ; ngay khi không ở cùng, sự hiện diện của người ấy luôn được cảm thấy trong ngôi nhà mỗi ngày. Trưởng thành, đôi khi chúng ta dằn vặt và đấu tranh với chuyện đúng sai, tốt xấu; trải qua căng thẳng triền miên với ai, cái gì và khi nào. Thường, nếu nìn vào tâm can mình, chúng ta tìm thấy câu trả lời đích thực. Là anh hùng của đàn con nhỏ, với gia đình và bè bạn nên nếu đích thực muốn để lại một món thừa kế thì nơi đúng đắn nhất mình có thể chính là ông bố bà mẹ tốt nhất chúng ta biểu tỏ.

Dịp vinh danh các anh hùng trong đời. Quá khứ, hiện tại hay tương lai, luôn nhớ rằng với bố mẹ mình, chúng ta không phải sẽ là mà chỉ duy luôn là mỗi ta thôi. Cám ơn ba đã giúp cho con sở hữu vỉa quặng thành phẩm tốt lành, đúng đắn; ba đã, đang và sẽ mãi là anh hùng thầm lặng thâm sâu như mảnh đất nền tảng vững vàng, ổn thỏa để con đặt chân xuống dò dẫm, chập chững rồi cất bước đi xa…

Thân thể phát phu, thụ chi phụ mẫu, bất cảm hủy thương, hiếu chi thủy dã; lập thân hành đạo, dương danh ư hậu thế, dĩ hiền phụ mẫu, hiếu chi chung dã.” (Hiếu Kinh).

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top