Phải lòng và muốn được yêu thương giống như tình cảm cha con vậy

@ Hỏi:

Em chào thầy,

Anh bác sĩ có gia đình rồi. Động cơ Anh ấy quan tâm em có lẽ vì Anh ấy muốn giới thiệu em trai anh ấy cho em.

Ở bên Anh ấy, em cảm thấy mình được yêu thương, giống như tình cảm cha con vậy. Em mới nhận ra điều này tối nay. Em thấy đây là một kinh nghiệm mới của em.

Em muốn được Anh ấy nhận làm con gái nuôi để được yêu thương và che chở. Ước muốn như vậy có bất thường không thầy ?

Khi Anh ấy không quan tâm em nữa, em thấy mình đã mất đi điều gì rất quý giá . Em chỉ muốn được ở cạnh Anh ấy để cảm nhận được tình cha con. Anh ấy là hình mẫu lý tưởng về người cha mà em muốn có. Em ước gì mình được làm con Anh ấy.

Em muốn có được tình thương của người cha. Ông ngoại của em mặc dù hồi em còn nhỏ quan tâm em, nhưng ông ngoại không phải là hình ảnh người cha lý tưởng của em. Ông già yếu và không bảo vệ được em. Em muốn có người bố thật mạnh mẽ, giỏi giang, yêu thương em và làm em khâm phục và sợ hãi.

Em muốn được gặp Anh ấy chỉ mấy phút một ngày thôi là đủ rồi. Tự nhiên cái mong muốn được bố yêu thương trỗi dậy mãnh liệt, làm em không kìm chế được cảm xúc bản thân. Em chỉ muốn lao đến bệnh viện để được gặp Anh.

Thầy ơi, có phải vì thiếu tình thương của cha nên em không thể yêu bạn khác giới được, và thấy sợ hãi khi đến gần con trai, và sống mất tự tin, nhút nhát ?

Em phải làm gì để bù đắp tình cảm thiếu thốn này?

@ Trả lời của blog Tâm Ngã:

Vâng, nước mắt mình lại rơi bởi cuộc đời luôn chứa đựng sự thật mãi mãi không đổi thay: bất toại nguyện.

Việc mọi thứ diễn ra không như ý, chẳng thể thỏa mãn biết bao ham muốn của bản thân đấy chính là nỗi niềm sâu xa khiến sự đau khổ e chừng thật khó chịu đựng nổi, và càng thôi thúc mình buộc phải học cách chấp nhận đích thực nếu chúng ta muốn sống xứng đáng hơn ở cuộc đời trần gian này với sự may mắn được làm người hiện tại.

Trên con đường vẫn đang tiếp tục tìm kiếm và định hình bản sắc cá nhân, hành trình còn chưa tin tưởng hoàn toàn vào hướng đi chắc chắn ấy, sự kiện “phải lòng’ và dính mắc tâm tư, vướng bận nghĩ suy với một người khác giới là điều hết sức tự nhiên.

Bởi thường có rất nhiều lý do khiến ai đó bị thu hút, hấp dẫn bởi ai đó trong các quan hệ một cách lãng mạn. Chẳng hạn, một số người bị cuốn vào nó do yếu tố hóa sinh (sự thèm thuồng tình dục, ví dụ).

Song, đa phần lý do cần được xem xét cẩn thận so với những nhu cầu riêng tư và các mẫu hình quan hệ cụ thể; nói cách khác, điều dường như hệ trọng là xác quyết thật đúng đắn những gì đối tượng quyến rũ, thu hút mình.

Trong trường hợp của cô, dấu ấn may mắn là người trong cuộc biết khá rõ lý do. Và những dữ liệu về tuổi thơ ấu, mối quan hệ gia đình cùng nỗi niềm thiếu vắng tình cảm cha con góp phần tích cực để cô rơi vào mối quan hệ hiện tại.

Khi người ta trải qua sang chấn tâm lý liên quan tới quan hệ (nhẹ nhàng hoặc dữ dội) thì thi thoảng, tất cả những gì họ muốn là ai đó ‘an toàn’ đủ để họ có thể được quyền huyễn tưởng hóa người í. Hậu quả, đối tượng đang trong một mối quan hệ nghiêm túc với ai đó khác hoặc người đang chiếm vị thế uy lực ghê gớm khá dễ tạo nên sự áp đảo, khống chế mình– kiểu đối tượng thuộc dạng bị cấm đoán, ngăn cản– nghịch lý thay, thường khớp khít ngay với các tiêu chí mình vốn quen kỳ vọng, mong đợi.

Không có điều gì sai trái với một sự phải lòng kéo dài một khi nó đích thực chỉ duy trì như vậy. Nó có thể tươi vui, và thậm chí lành mạnh nữa để khám phá càng lâu càng tốt nếu sự khám phá thiết thực, sâu sắc đối với chính bản thân cô.

Vị bác sĩ kia không cần biết về những trạng thái cảm xúc rộn ràng, rối ren và vai trò mà cô cảm nhận về anh í (tôi không nghĩ anh í quá già để chúng ta gọi bằng ‘ông’)– điều có thể khiến anh í cảm thấy chẳng mấy thoải mái, hoặc nó có thể hất cô vào một tình huống chẳng mấy chốc nhanh chóng phát triển xoắn ốc phức tạp, vượt ngoài tầm kiểm soát của cô.

Cũng quan trọng không kém là việc gìn giữ viễn tượng cho những cảm nhận mà cô vừa chia sẻ. Nếu cứ nghĩ ngợi, nhớ nhung miên man vị bác sĩ í, đấy có thể là dấu hiệu mất cân bằng đang hiện diện… Có thể rằng mình cô đơn hay buồn bã, và những suy tư ấy là cách thức giúp cô đương đầu với những cảm nhận ngập tràn.

Nếu sự vụ quả đúng vậy thì điều cốt yếu nên ưu tiên là cô tỉnh thức quán sát và phát triển những lối khác để giải quyết chúng. Có lẽ, tôi nghĩ rằng, cô có thể chuyển kênh năng lượng vào việc khám phá những lý do nào cho sự lôi cuốn mình vào anh í như thế, đủ để cô có thể tiếp tục tác động tới công việc phát hiện ra chúng ở ai đó phù hợp hơn với bản thân cô.

Nếu tình hình khác hẳn cơ, có thể là sự ‘phải lòng’ của cô sẽ kích thích cô dấn thân mạnh mẽ nhằm nhận diện thêm phần sâu sắc đời sống nội tâm của bản thân, hình thành cho chính mình những phẩm chất mà cô mê thích ở anh bác sĩ và thậm chí, thúc đẩy cô quyết liệt và bền bỉ hơn với mục tiêu trợ giúp các mối quan hệ, tương giao liên nhân cách. Vì một trong những điều lớn lao của nghề bác sĩ là tấm lòng vị tha, chăm sóc nhiệt tình và khát khao chữa lành nỗi đau của con người.

Lời cuối, cầu chúc cô bình yên và tinh tấn.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top