Mưa đêm

Thời điểm cuối năm thường hay mưa, không có gì lạ.

Khi ngày sắp hết, trên đường về nhà, bắt gặp bầu không khí ướt sũng nào quá bất ngờ.

Những cuộc hẹn hò, tiếp xúc chừng như chỉ cố kéo dài thêm sự ràng buộc và nối kết, theo thông lệ của người.

Và cứ thế, vô tư tháng ngày qua…

Trong chén trà nhập nhoạng, tôi chợt nhìn thấy khuôn mặt người thờ hắt ngắn, dài mỏi mệt. Lễ nghi, thù tạc giữ chức năng ngăn giữ đối tượng đỡ khóc òa vì bất lực trước trò cười cợt của tha nhân.

… Dần dần, những tình huống nọ kia đòi buộc chúng ta phải nhìn kỹ hơn lòng mình; để không thể chối bỏ thêm nữa những phần cố tình lờ tịt hoặc gắng sức đè nén vì xã hội gán nhãn cho nó là xấu xa hay sai trái.

Khó khăn nhất khi thực hành từ bi chính là cảm giác bản thân không thấu hiểu được hành xử của kẻ xúc phạm, làm hại mình. Kỳ diệu thay, cũng tại thời điểm đớn đau này diễn ra quá trình chuyển hóa nội tại.

Giống với bất kỳ kỹ năng nào, lòng từ bi triển nở với sự hiện diện của điều cản trở.

Từ bi rốt ráo, là năng lực nhận ra mối dây kết nối sâu xa giữa bản thân mình với những người khác.

Hơn thế, lòng từ bi đích thực giúp chúng ta nhận ra rằng ranh giới mình hằng tưởng nghĩ giữa bản thân và những người khác chỉ là ảo ảnh.

Mưa đêm mềm mượt ủ che…

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top