Ngày số đẹp qua đi và sự mê tín lì lợm vẫn còn ở lại

Với cá nhân tôi, hôm nay là ngày thật đẹp vì tình cờ đọc được tin nữ nạn nhân bạo lực năm nào giờ đã yên ấm và sinh con cùng với một người chồng mà lý do “đến với nhau ban đầu vì thương.”

Ngày hôm nay được số hóa ấn tượng là 12.12.(20)12 sẽ  trôi qua trong chưa đầy chục phút đồng hồ thôi để khẳng định lần nữa yếu tố tuyến tính của thời gian; những háo hức, buôn dưa của không ít người trẻ được các trang mạng lá cải khuếch trương chắc chắn lại lắng xuống rồi trôi đi, như chưa từng có những thời khắc không ngờ mình lại dở hơi và phóng túng đến vậy.

Tiếc là, sự mê tín lì lợm vẫn còn ở lại; dù mình không nhất thiết buộc phải mê mải, gắn bó sát sao nó đến độ chẳng thể thay đổi nổi đối với thân phận con người cùng cuộc đời trần tục này.

Năm mới 2013 cũng sắp đến. Thêm cơ hội gợi nhớ nỗi ám sợ con số 13. Thêm dịp đau đớn nhìn thấy những đồn đoán, vọng động, múa may quay cuồng khôn cùng khi hiện trạng “tâm viên ý mã” còn là điều bình thường hàng ngày.

Thật dễ dàng để dán nhãn thời thượng ngõ hầu đánh lừa nhau và tự dối mình về cái gọi là “Thượng Đế” hoặc tôn giáo hay tâm linh.

Kết thúc ngày hôm qua với một cuộc nói chuyện trực tuyến tình cờ về một trạng thái tắc tị và dính mắc lâu rồi, chứ không vội vàng chấp nhận những định hình bề mặt do công việc ngập đầu, hoặc do căng thẳng bởi hạn mức đòi hỏi còn ít ỏi.

Cháu luôn có những hành động sai lầm trong cơn bấn loạn. Hậu quả thì nghiêm trọng thôi rồi. Ít ra lúc này đã nhận ra được!” Tôi thích khoảng im lặng dài hơi của cô gái trẻ có bằng sau Đại học chuyên ngành ngôn ngữ trước khi gõ xuống mấy dòng giản dị này.

Sáng nay thức giấc với tag chờ sẵn về một bộ phim mang chủ đề đang ồn ào rất sến của Abel Ferrara, và cậu bạn đạo diễn điện ảnh trẻ dường như cả đêm thao thức chưa đủ nên được dịp tranh thủ tâm sự, dũng cảm tự thú như thao tác lướt mạng cuối cùng trước khi đi ngủ.

Em luôn cảm thấy mình sa ngã trong từng suy nghĩ.

Em luôn cảm thấy mình đã khôn vặt bởi đã sống trong một môi trường không thực sự tốt đẹp nhưng bản năng được tôi luyện cho sự khôn ngoan, lươn lẹo.

Thật căng thẳng khi chạm tới những vấn đề của ranh giới và ngăn cấm, của năng lực duy trì trạng thái cân bằng và kỹ thuật giữ gìn ngọn lửa sáng tạo, việc được lắng nghe và tạo dựng môi trường nâng đỡ vô tư mà không kèm miễn phí lời răn dạy, vùi dập hay định hướng,…

Hôm nay, sinh nhật và cũng là ngày tạ thế của Yasujiro Ozu— vị đạo diễn Nhật Bản sống trọn lục thập hoa giáp, tác giả của những bộ phim tính Không giản dị đến độ làm ta khó nguôi quên sự trống vắng bao la để lại.

Bây giờ, cơ chừng những người trẻ tôi quen biết và làm việc có một nỗi buồn khó đỡ hơn; tưởng đầy tràn, thao thiết, háo hức, bất cần, sẵn sàng quên mình hy sinh đấy mà kỳ thực thì hụt hẫng, mất lòng tin, xa xót và – đúng vậy- khôn lỏi… Những chiêu trò kêu gọi chơi đùa ru giấc ngủ vùi trộn lẫn nét mỏi mệt và vẻ cay đắng phi lý; họ rất dễ đốp trả, phản ứng song lại cảm thấy quá chừng khó khăn đặng kiểm soát tâm trí đã quen thả rông hoang dã cùng với việc cưng chiều vô lối cảm xúc lố bịch.

Hậu quả của một tuổi thơ tha hóa và èo uột biểu tượng người cha đích thực.

Đấy mới chính là sự hủy diệt âm ỉ chắc chắn sắp dẫn tới kết cục bàng hoàng đáng lo lắng nhất.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top